Chương trước
Chương sau
Không bao lâu sau, Bạch quản gia đi đến bên cạnh hắn: “Thiếu gia, thiếu phu nhân sốt cao gần 40 độ, hiện tại đang tiêm thuốc hạ sốt.”

“Đã biết.” Lăng Tiêu không có quá nhiều phản ứng.

Bạch quản gia ho nhẹ một tiếng, do dự xấu hổ mở miệng: “Bác sĩ nói, thiếu phu nhân sốt cao là vì chuyện đó, cô ấy tiêm thuốc hạ sốt cho thiếu phu nhân, còn để lại chút thuốc mỡ, nhờ ngài bôi cho cô  ấy, còn nói... Còn nói...

Ánh mắt sắc bén của Lăng Tiêu dừng ở trên mặt ông: “Nói.”

Bạch quản gia đành căng da đầu nói: “Còn nói lần sau ngài dịu dàng một chút.”

Vẻ mặt Lăng Tiêu trầm trầm: “Đi ra ngoài.” Bạch quản gia lập tức cong lưng lui xuống.

Hút xong một điếu thuốc, Lăng Tiêu lại trở vào phòng ngủ.

Cô gái trên giường đã ngủ say, vừa nhìn dáng vẻ đáng thương kia là biết đã bị đàn ông hung hăng chà đạp, yếu ớt như vừa chạm vào sẽ tan mất.

Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn cứ liên tục sốt cao, mãi đến sáng sớm mới hạ nhiệt.

Một cảm giác lạnh lẽo truyền đến từ dưới bụng làm mắt cô run rẩy, mãi đến khi người nọ đi rồi, Thịnh Hoàn Hoàn mới dám mở hai mắt ra.

Tối hôm qua cô luôn ngủ mê mang, cảm thấy bên cạnh luôn có người đổ nước, đổi khăn ướt cho mình. Hình như người kia chính là Lăng Tiêu.

Thịnh Hoàn Hoàn không ngủ ngon, hiện tại cảm thấy cả người đau đớn, cô lại khép mí mắt nặng nề lại, ngủ một giấc tới giữa trưa.

Đợt bệnh này đến nhanh mà đi cũng nhanh.

Khi Thịnh Hoàn Hoàn tỉnh lại thì cảm thấy cả người nhẹ nhàng không ít.

Cô lấy di động ra, phát hiện đang trong trạng thái tắt máy, bộ hết pin sao?

Thịnh Hoàn Hoàn mở điện thoại ra, lượng điện còn 40%, là hắn sợ cô bị điện thoại đánh thức nên tắt sao?

Thịnh Hoàn Hoàn không nghĩ nhiều, trên người dính nhớt, đầy mùi mồ hồi, cô phải tắm rửa một cái.

Sau khi đi ra từ phòng tắm, Thịnh Hoàn Hoàn liền nhận được điện thoại của Lý Hưng Hoài, hôm nay đoàn xe có chở mấy chiếc xe đua mới tới, ông hỏi cô khi nào tới tham gia huấn luyện.

Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ, sau đó nói cho ông ngày mai sẽ đến.

Sau khi ăn cơm trưa, Thịnh Hoàn Hoàn lấy quyển sách hôm qua mang về từ Thịnh gia ra, bên trong có rất nhiều nhận xét của Thịnh Xán, cái gì cũng giải thích rành mạch, đáng tiếc trước kia cô xem không vô!  

Lăng Thiên Vũ lại bám dính lấy cô, Thịnh Hoàn Hoàn đưa quyển từ điển phiên dịch Trung Anh cho cậu, cậu nhóc liền lắng lặng cầm từ điển ngồi bên cạnh cô xem.

Không biết có phải có Lăng Thiên Vũ làm bạn không, Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy trái tim mình trở nên tĩnh lặng, trước kia cô xem loại sách buồn tẻ này một lát liền trở nên thực bực bội. Hiện tại cô chẳng những xem vào, còn có lĩnh ngộ mới.

Quả nhiên trước kia không có chí tiến thủ là vì cô sống quá an nhàn.

Buổi chiều, vợ chồng Hàn Tín đi vào tập đoàn Lăng thị để ký kết một hợp đồng với Lăng Tiêu, giá trị không cách nào đánh giá.

Lăng Tiêu nhếch môi mỏng lên: “Vậy tôi thay nhà tôi cảm ơn Hàn phu nhân.”

Vừa rồi Hàn phu nhân luôn âm thầm đánh giá Lăng Tiêu, càng xem càng vừa lòng.

Ánh mắt con bé kia rất tốt, người đàn ông này không thua kém Mộ Tư chút nào. Nhưng ai cũng nói đàn ông môi mỏng bạc tình, rất khó đi vào trái tim dạng người như Lăng Tiêu!

Sau khi vợ chồng Hàn Tín rời đi, Lăng Tiêu mở máy tính ra, bên trong có video theo dõi trong nhà, mọi chuyện xảy ra trong phòng chính đều bị máy tính quay lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.