Chương trước
Chương sau
Chuyện quan trọng trước mắt chính là phải xử lý cho xong việc bồi thường, để tránh những người này ngày nào cũng tới đoàn xe làm ầm ï, ảnh hưởng đến đợt huấn luyện tiếp theo.

Thịnh Hoàn Hoàn vẫn không hiểu ra sao, thấy tài xế trở lại xe báo cáo với Lăng Tiêu thì cũng đi theo.

Thì ra tài xế đưa ra giá ngang với Vu Quang để bắt lấy miếng đất Vũ Yến này, chẳng qua ông ta hứa hẹn Vũ Yến sẽ không biến mất.

Còn Vũ Yến sẽ tồn tại bao lâu còn phải xem thành tích lấy được sau này.

Hơn nữa Lăng Tiêu trở thành cổ đông lớn sau lưng Vũ Yến, về sau kinh phí của Vũ Yến đều do Lăng Tiêu phụ trách.

Nói cách khác, đoàn xe vẫn là của Lý Hưng Hoài, chẳng qua sau lưng có thêm một cổ đông lớn.

Từ giờ trở đi, Lý Hưng Hoài có thể tập trung bồi dưỡng tay đua, đừng nhọc lòng vì vấn đề tài chính nữa.

Đương nhiên còn có một điểm quan trọng nhất, Lý Hưng Hoài không cần lo lắng thủ đoạn của Vu Quang nữa. Tương phản, Lăng Tiêu còn buộc ông ta giải thích với Vũ Yến. 

Nếu Lăng Tiêu ra tay thì hắn sẽ tính toán cẩn thận món nợ những chiếc xe bị đập phá, những công nhân bị thương với Vu Quang.

Cho nên dù Lý Hưng Hoài bán rẻ mảnh đất này cho Lăng Tiêu thì ông vẫn vui vẻ, bởi vì ông bán có tôn nghiêm, còn bảo vệ mộng tưởng của mình và Lý Tỉnh Vũ.

Sau khi báo cáo xong, tài xế lại đi vào.

Nhìn cửa sổ xe lại kéo lên lần nữa, Thịnh Hoàn Hoàn lập tức tiến lên gõ gõ cửa: “Lăng Tiêu.”

Một lát sau, cửa sổ chậm rãi hạ xuống, lộ ra một gương mặt anh tuấn tự phụ, đôi mắt đen thâm thúy dừng lại trên gương mặt xinh đẹp mềm mại của Thịnh Hoàn Hoàn.

Lúc này trên mặt Thịnh Hoàn Hoàn mang theo vui sướng khôn kể: “Lăng Tiêu, chúc mừng anh lấy được miếng đất này, giờ anh tin tôi may mắn chưa?”

Hôm nay người thăng lớn nhất chính là Lăng Tiêu, chỉ tốn một chút tiền đã mua được mảnh đất lớn như vậy, nếu lấy ra bán đấu giá thì không biết lời được bao nhiêu lần, thật là tiền của từ trên trời rơi xuống.

Mà vận may này là cô mang đến cho hẳn, hắn không cảm ơn cô sao? 


Vì thế hắn buột miệng thốt ra: “Ngu ngốc.”

Thịnh Hoàn Hoàn giận: “Sao tự nhiên anh lại mắng chửi người khác?”

Lăng Tiêu không cho là đúng, ngoắc ngoắc ngón tay với Thịnh Hoàn Hoàn: “Cô cũng nghe thấy Lý Hưng Hoài nói chuyện, tôi cho cô cơ hội, nhưng cô lại không có phản ứng gì, nếu hôm nay tôi không tới thì mảnh đất lớn như vậy đã bị người ta chiếm rồi, cô nói xem may mắn có ích gì?”

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.