Chương trước
Chương sau
Con trai của Vu Quang - Vu Hạo thấy vậy thì lập tức hỏi: “Ba, làm sao vậy?”

Trần Phỉ Phỉ ngồi bên cạnh Vu Hạo cũng khẩn trương nhìn Vu Quang.

Mặt Vu Quang rất âm trầm: “Không nên, lúc này trừ bán sân tập cho chúng ta thì lão già kia còn có cách nào khác?”

Trần Phỉ Phỉ nghi ngờ hỏi: “Chẳng lẽ những người đó không đập hai chiếc xe của tôi sao?”

Tổng giá trị của hai chiếc xe được tài trợ kia lên đến ngàn vạn, hiện nay tài chính của đoàn xe Vũ Yến gần như đã cạn kiệt, căn bản không có khả năng bồi thường.

Hơn nữa có rất nhiều xe đua mua nhờ thế chấp miếng đất này để vay vốn ngân hàng, hiện tại xe bị hủy, trừ bán đất ra thì ông không còn đường nào để đi.

Vu Hạo nói: “Tôi gọi điện thoại cho Mã Chí Viễn hỏi tình hình như thế nào đã”

Nói xong, Vu Hạo lập tức lấy di động ra, kết quả lại không ai nghe máy. Gã lại gọi cho Roger, kết quả cũng không ai nghe: “Cả hai người đều không nghe máy, có phải xảy ra chuyện gì không?” 

Sắc mặt ba người lập tức trở nên trầm trọng.

Một lát sau, Trần Phỉ Phỉ đứng lên: “Tôi đến Vũ 'Yến xem thử, khi cần có thể giúp các người một tay.

Vu Quang lập tức nói: “Liên hệ thương gia tài trợ cùng đi qua.”

Trần Phỉ Phỉ lạnh lùng nhếch khoé miệng lên: “Yên tâm, tôi biết nên làm gì.”

Sỉ nhục hôm qua còn rõ ràng trước mắt, Lý Hưng Hoài hủy hoại thanh danh của cô ta trước mặt nhiều người như vậy, còn muốn quật khởi sao?

A, quả thực nằm mơ.


Nếu hôm nay Vũ Yến không còn nữa thì ngôi sao may mắn có trở thành sao chổi không?

Thật là làm người ta chờ mong!

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.