Chương trước
Chương sau
“,” Thịnh Hoàn Hoàn không còn lời gì để nói.

Lăng Tiêu không muốn nói thêm nữa, cầm lấy đũa mà tao nhã ăn mì.

Thịnh Hoàn Hoàn ngồi trước mặt hắn, dựa lên bàn chống khuôn mặt xinh đẹp mà ưu sầu nhìn hắn: “Vậy anh nói xem tôi nên lấy lòng anh thế nào thì anh mới chịu?”

Lăng Tiêu không để ý tới cô.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Thịnh Hoàn Hoàn duỗi chân, khều khều mũi giày của Lăng Tiêu: “Nói đi.”

Rốt cuộc Lăng Tiêu cũng ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt thâm thúy u ám: “Thịnh Hoàn Hoàn, như vậy không gọi là lấy lòng, mà là quyến rũ”

Thịnh Hoàn Hoàn sửa đúng: “Chưa tính là quyến rũ, chỉ có thể coi như tán tỉnh” 

Nói xong, ngón chân Thịnh Hoàn Hoàn chậm rãi dời lên trên đùi Lăng Tiêu: “Như vậy mới là quyến rũ:

Lăng Tiêu nhãn mày lại, cơ bắp dưới lớp tây trang căng cứng, hắn lạnh lùng mở miệng: “Lấy chân chó của cô ra, không muốn nó nữa đúng không?”

Tất nhiên Thịnh Hoàn Hoàn không dám làm càn, cô vẫn rất sợ chuyện đó, dù sao đến bây giờ thân thể cô còn chưa khôi phục. Cô lập tức thu chân lại, sau đó cởi tạp dề.

Lăng Tiêu nhãn mày càng chặt: “Đi đâu đó?”

Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại cười thật tươi: “Đi làm chuyện lấy lòng anh, mở nước tăm cho anh.”

Sau khi vào phòng tắm mở vòi nước ra, nghe tiếng nước chảy làm cô bỗng nhớ tới những lời nói hồi ăn cơm trưa của Lăng Kha.

“Hoàn Hoàn, bây giờ cậu là vợ anh ta, không có việc gì cứ dùng sức tán tỉnh... tán một thời gian nhất định cũng có tình cảm. Hơn nữa vợ chồng làm chuyện thân mật nhiều lần sẽ giúp tình cảm nóng lên...”

Tán một thời gian nhất định cũng có tình cảm? 

Làm chuyện thân mật nhiều lần sẽ giúp tình cảm nóng lên?

Thịnh Hoàn Hoàn cầm lòng không đậu đi đến trước gương, nhìn trên nhìn dưới, ngó trước ngó sau, phát hiện mình rất có vốn liếng để tán tỉnh.

Nếu không tán hẳn thử xem?

“Cô đang làm gì?” Giọng nói lạnh lùng đột nhiên truyền đến từ ngoài cửa, làm Thịnh Hoàn Hoàn hoảng sợ.

Lăng Tiêu vừa đến ngoài cửa phòng tắm liền thấy Thịnh Hoàn Hoàn vén mái tóc dài lên, kéo thấp cổ áo đứng trước gương phòng tắm mà... Ống ẹo tạo dáng?

Nghe thấy tiếng nói của Lăng Tiêu, cả người Thịnh Hoàn Hoàn cứng lại, bàn tay đang năm tóc lập tức buông ra, mái tóc đen mềm mại rơi xuống.

Tiếp theo cô kéo cổ áo lên, mở to đôi mắt trong veo nhìn chòng chọc vào hắn, ngượng ngùng lại quyến rũ.

Cô gái này thật sự muốn quyến rũ hắn sao? Nhìn Lăng Tiêu, Thịnh Hoàn Hoàn mặt đỏ tai

hồng: “Tôi... Tôi chỉ đang xem dấu vết trên người đã tan đi chưa.” 

Thật là mất mặt muốn độn thổi

Lăng Tiêu khoanh tay trước ngực, cũng không vạch trần lời nói dối của cô: “Tan chưa?”

Thịnh Hoàn Hoàn khóc không ra nước mắt: “Còn... Còn chưa.”

Cô hoài nghỉ hắn tuổi con chó nên mới thích gặm người như vậy.

“Mở nước xong chưa?” Lăng Tiêu lại hỏi.

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn mới nhớ tới mình còn đang mở nước, lập tức xoay người thử độ ấm, nước nóng quá nhiều, phải thêm chút nước lạnh trung hoà mới được.

Lúc này Lăng Tiêu đi đến, đóng cửa phòng tắm lại bắt đầu cởi quần áo, Thịnh Hoàn Hoàn lập tức khẩn trương: “Thêm chút nước lạnh là được rồi, tôi đi ra ngoài rửa chén.”

Nói xong, cô lập tức chạy ra ngoài cửa. Lăng Tiêu ném áo sơmi, chắn trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn, trên gương mặt lạnh lùng có thêm chút

tà ác: “Vừa rồi không phải muốn quyến rũ tôi sao?”

Dám lấy chân khều hắn ở dưới bàn, thật là to gan lớn mật. 

Cả người Thịnh Hoàn Hoàn cứng đờ, ánh mắt lập loè nhìn khắp nơi, nhưng lại không dám nhìn vào gương mặt và lồng ngực rắn chắc của hắn: “Tôi không có, tôi chỉ muốn nói cho anh biết sự khác nhau giữa tán tỉnh và quyến rũ.”

Lăng Tiêu nhìn bên mặt xinh đẹp của cô, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên vành tai đỏ bừng, chóp mũi ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt đặc trưng của phụ nữ.

Hắn đột nhiên bế cô lên rồi đặt trên bồn rửa mặt, cúi người nói bên tai cô: “Vậy cô nói cho tôi biết bốn chữ này có gì khác nhau?”

Tán tỉnh và quyến rũ có gì khác nhau?


Thịnh Hoàn Hoàn giật mình, sau đó như được  đại xá mà lập tức trượt xuống bồn rửa mặt, lao ra khỏi phòng tắm như đang chạy trốn.

Tán tỉnh hắn?

Thôi bỏ đi, vẫn là lấy lòng phù hợp thực tế hơn. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.