Chương trước
Chương sau
Nhưng cô không thể nói với bà chuyện này, chỉ có thể gật đầu xác nhận rồi xách hai hộp cơm đi ra ngoài.

Kỳ thật Thịnh Hoàn Hoàn hoàn toàn không muốn đi đưa cơm cho Lăng Tiêu.

Vừa lên xe, Thịnh Hoàn Hoàn đã rất "Thân thiết" nhìn Wenson: “Wenson, anh vất vả rồi, còn chưa ăn cơm đúng không, cái này cho anh."

'Wenson mặt không cảm xúc: “Thiếu phu nhân, Lăng thiếu đang chờ cô đưa cơm."

Thịnh Hoàn Hoàn: “..."

Kỳ thật làm một vệ sĩ thì đần một chút mới càng xứng chức.

Người của Thịnh Thế đều biết Thịnh Hoàn Hoàn, cô mang theo gương mặt cao cấp này thì không cần thẻ cũng có thể đi vào phòng tổng giám đốc, cũng không cần thư ký thông báo, cô đã tiến lên gõ cửa một cái.

Đẩy cửa đi vào, Lăng Tiêu đang ngồi trước máy tính làm việc, nghe thấy tiếng động thì ngẩng đầu nhìn cô một cái, sau đó tiếp tục vùi đầu làm việc.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người đàn ông ngồi trên vị trí của ba, trong lòng đột nhiên trở nên đắng chát.

Khi còn bé, ba luôn muốn bồi dưỡng cô thành nữ cường, tương lai có thể thay ông ngồi lên vị trí này. Đáng tiếc cô sinh ra không có năng khiếu làm ăn, đã làm ông thất vọng.

Về sau ba đã dồn hết tâm huyết cho Mộ Tư, một lòng muốn bồi dưỡng anh ta thành vương giả  giới kinh doanh, tương lai dẫn dắt Thịnh Thế bước ra thị trường quốc tế.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Hiển nhiên ba đã bồi dưỡng thành công, chỉ tiếc sự thành công này không dính dáng gì đến Thịnh Thế, ngược lại còn tăng thêm cho Thịnh Thế một đối thủ cạnh tranh rất mạnh.

Tập đoàn Thịnh Thế và Mộ thị có rất nhiều nghiệp vụ tương tự, tương lai nhất định sẽ có cạnh tranh. Nếu ba biết kết quả hôm nay thì nhất định sẽ rất hối hận!

Thịnh Hoàn Hoàn không quấy rầy Lăng Tiêu mà yên lặng đi qua một bên chờ đợi, ánh mắt không khỏi rơi lên một bên mặt anh tuấn của Lăng Tiêu.

Ai cũng nói đàn ông chăm chỉ làm việc là quyến rũ nhất, Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy không sai.

Thời khắc này Lăng Tiêu thật sự làm người ta không dời mắt ra được.

Sự bình tĩnh và nhạy bén kia làm người ta mê muội, dù trên người hắn tràn ngập cảm giác xa cách, nhưng uy thế lộ ra trong lúc lơ đãng lại như anh túc hấp dẫn người ta cam tâm trầm luân.

Chẳng biết lúc nào ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn đã rơi xuống đôi môi mỏng mê người kia, đêm đó hẳn gần như hôn khắp toàn thân, nhưng chỉ không hôn môi cô...

Ngón tay thon dài của Lăng Tiêu ngừng lại, ngẩng đầu trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn đang chống cằm, đôi mắt hạnh trắng đen rõ ràng đang nhìn chăm chằm... Môi hắn.

Ánh mắt Lăng Tiêu trở nên thâm trầm.

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn mới tỉnh táo lại, ra vẻ trấn định mà dời mắt đi, đưa tay mở hộp cơm ra.

Cô vừa bày ra từng món ăn trong hộp, vừa nói với Lăng Tiêu: “Ăn cơm, Lăng Tiêu anh thật có lộc ăn, đây đều những món sở trường của mẹ tôi, người bình thường không ăn được đâu."

Mùi đồ ăn nhanh chóng lan toả cả văn phòng.

Lăng Tiêu nâng bước chân thon dài đi tới, ngồi xuống đối diện Thịnh Hoàn Hoàn, nhìn những món ăn phong phú mà lạnh nhạt liếc Thịnh Hoàn Hoàn một cái: “Cô làm món nào?”


Hơn nữa hắn có thể liếc một cái đã nhận ra có phải do cô nấu không sao?

Ai ngờ nghe Thịnh Hoàn Hoàn trả lời, sắc mặt Lăng Tiêu trở nên càng lạnh lẽo: “Vậy tay nghề nấu ăn của cô là học vì ai?"

Thịnh Hoàn Hoàn khựng lại, đột nhiên nhớ đến Mộ Tư.

Cô học nấu ăn là vì Mộ Tư, mấy món sở trường của cô đều là Mộ Tư thích ăn nhất, ăn cả trăm lần cũng không ngán. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.