Chương trước
Chương sau
Mộ Tư năm nay hai mươi bốn tuổi, dùng thời gian ba năm giải quyết tất cả ân oán ngày xưa của Mộ gia, thành công ngồi lên vị trí tổng giám đốc.

Mà Thịnh Hoàn Hoàn cũng đã đến tuổi có thể đăng ký kết hôn, vì thế liền có buổi hôn lễ hôm nay.

Mộng này tiếp tục kéo dài cả đêm, khi cô tỉnh giấc, chẳng biết gối khăn từ lúc nào đã bị nước mắt làm ướt đẫm...

Chuyện Mộ Tư đào hôn, rất nhanh mọi người ở Hải Thành đều biết.

Trong lúc nhất thời, Thịnh Hoàn Hoàn thân là đệ nhất danh viện Hải Thành, trở thành trò cười bàn tán say sưa của mọi người.

Thịnh Hoàn Hoàn ở lại bệnh viện chăm sóc cha mẹ và em gái, bỏ mặc tin đồn bên ngoài.

Một tuần nay, Mộ Tư không gọi ạ anh ta có ý muốn cät đứt mọi quan hệ với Thịnh gia.

Không biết có phải bởi vì Thịnh Xán vẫn hôn mê bất tỉnh hay không, hai ngày nay Thịnh Hoàn Hoàn luôn cảm thấy cảm xúc của mẹ Thịnh không đúng lắm.

Tối hôm đó, Thịnh Hoàn Hoàn vừa tắm xong, liền nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của mẹ Thịnh từ bên ngoài truyền đến.

Cô lập tức xông ra ngoài, liền thấy mẹ Thịnh ngã trên mặt đất.

“Mẹ, làm sao vậy?”

Thịnh Hoàn Hoàn vội vàng tiến lên muốn đỡ mẹ Thịnh dậy, tay lại bị mẹ nắm chặt, "Hoàn Hoàn, Sam Sam bị người †a cướp mất, con mau đi tìm nó về, mau đi...”

Sam Sam chính là Thịnh Sam Sam, em gái mới sinh được một tuần của Thịnh Hoàn Hoàn.

“Sam Sam bị người ta cướp đi rồi?”

Người nào cả gan làm loạn như vậy, lại dám công khai chạy đến bệnh viện cướp đoạt con của người khác?

Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không có thời gian suy nghĩ nhiều, lập tức đứng dậy muốn đuổi theo.

Đúng lúc này, mẹ Thịnh giống như đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nắm chặt tay bà không buông, "A Xán...... Mau, mau đi thăm ba con đi.”

Dứt lời, mẹ Thịnh đẩy Thịnh Hoàn Hoàn về phía trước.

Thịnh Hoàn Hoàn mới đứng vững, liền thấy một người đàn ông đầu đội mũ mỏ vịt, cúi đầu bước nhanh từ phòng bệnh Thịnh Xán đi ra.

“Anh là ai?”

Thịnh Hoàn Hoàn biến säc, hô to một tiếng, "Đứng lại”

Người đàn ông lập tức co cẳng bỏ chạy, Thịnh Hoàn Hoàn kịp phản ứng muốn đuổi theo, lại nghe thấy mẹ Thịnh nói,

"Đừng đuổi theo, mau đi thăm ba con đi.”

Lúc Thịnh Hoàn Hoàn đi vào, mặt nạ dưỡng khí của Thịnh Xán đã bị người ta kéo xuống

Cô vội vàng cầm lấy mặt nạ dưỡng khí giúp Thịnh Xán đeo lại, cũng ấn nút gọi khẩn cấp.

Cũng may phát hiện kịp thời nên người không có gì đáng ngại

Hai chuyện này xảy ra liền một chỗ, đứa ngốc cũng có thể nhìn ra có người muốn hại Thịnh gia

Chỉ là Thịnh Hoàn Hoàn không biết mục đích của đối phương là gì.

Nhưng từ phản ứng vừa rồi của mẹ Thịnh, Thịnh Hoàn Hoàn nhận ra dường như bà biết điều gì đó.


Đây rõ ràng là nhân lúc cháy nhà đi hôi của, khi dễ cô nhỉ quả mẫu các cô không có chỗ dựa.

Mẹ Thịnh đương nhiên không thể đồng ý, vì vậy mới có chuyện hôm nay.

"Hôm nay chỉ là đe dọa, nếu như ông ta không chiếm được thứ ông ta muốn, lần sau ba con chỉ sợ cũng không may mắn như vậy, còn có em gái con..."

Nói đến đây, mẹ Thịnh đã khóc không thành tiếng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.