"Lăng Tiêu?" Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ giọng gọi một tiếng.
Trong mông lung cô nhìn thấy Lăng Tiêu đang xem cây nhiệt kế trong tay, hình như đã nói một câu: “Em bị sốt rồi."
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy đầu mình rất nặng, cô muốn nhìn hắn rõ thêm một chút, nhưng mí mắt lại trĩu nặng, một lát sau trên trán được đắp một cái khăn lành lạnh, tay hắn cũng rất mát làm cô cảm thấy thật thoải mái.
Cô nắm tay hắn mà mệt mỏi thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau.
Thịnh Hoàn Hoàn thức dậy từ trên giường, ngửi thấy mùi mồ hôi trên giường thì nhớ tới giấc mộng tối hôm qua, cô đưa tay sờ sờ trán của mình, nhiệt độ bình thường!
Trong phòng vẫn giống y như trước khi ngủ, không xảy ra thay đổi nào cả.
Xem ra chỉ là một giấc mộng!
Thịnh Hoàn Hoàn đi vào phòng tắm tắm rửa một cái, vết đỏ trên bụng đã lặn, chỉ còn lại hai vết móng tay quẹt qua.
Cô nghĩ đến Đường Nguyên Minh, cũng nhờ đến Văn Sâm luôn âm thầm bảo vệ cô!
Không phải anh ta vẫn luôn đi theo bên cạnh cô sao, tối hôm qua cô bị Đường Nguyên Minh ôm xuống xe, anh ta không trông thấy sao?
Hay là sau buổi trưa hôm qua anh ta đã bị Lăng Tiêu gọi về rồi?
Suy đoán này làm trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn đắng chát, xem ra lần này cô và Lăng Tiêu thật sự kết thúc rồi.
Cũng tốt, kết quả này tốt cho tất cả mọi người!
Khi đi khỏi phòng, Thịnh Hoàn Hoàn đã đổi bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3465288/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.