Chương trước
Chương sau
"Lăng Tiêu?" Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ giọng gọi một tiếng.

Trong mông lung cô nhìn thấy Lăng Tiêu đang xem cây nhiệt kế trong tay, hình như đã nói một câu: “Em bị sốt rồi."

Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy đầu mình rất nặng, cô muốn nhìn hắn rõ thêm một chút, nhưng mí mắt lại trĩu nặng, một lát sau trên trán được đắp một cái khăn lành lạnh, tay hắn cũng rất mát làm cô cảm thấy thật thoải mái.

Cô nắm tay hắn mà mệt mỏi thiếp đi.

Sáng sớm hôm sau.

Thịnh Hoàn Hoàn thức dậy từ trên giường, ngửi thấy mùi mồ hôi trên giường thì nhớ tới giấc mộng tối hôm qua, cô đưa tay sờ sờ trán của mình, nhiệt độ bình thường!

Trong phòng vẫn giống y như trước khi ngủ, không xảy ra thay đổi nào cả.

Xem ra chỉ là một giấc mộng!

Thịnh Hoàn Hoàn đi vào phòng tắm tắm rửa một cái, vết đỏ trên bụng đã lặn, chỉ còn lại hai vết móng tay quẹt qua.

Cô nghĩ đến Đường Nguyên Minh, cũng nhờ đến Văn Sâm luôn âm thầm bảo vệ cô!

Không phải anh ta vẫn luôn đi theo bên cạnh cô sao, tối hôm qua cô bị Đường Nguyên Minh ôm xuống xe, anh ta không trông thấy sao?

Hay là sau buổi trưa hôm qua anh ta đã bị Lăng Tiêu gọi về rồi?

Suy đoán này làm trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn đắng chát, xem ra lần này cô và Lăng Tiêu thật sự kết thúc rồi.

Cũng tốt, kết quả này tốt cho tất cả mọi người!

Khi đi khỏi phòng, Thịnh Hoàn Hoàn đã đổi bộ đồ công sở, mang giày cao gót vào, mặt được trang điểm tinh xảo, dáng vẻ già dặn mạnh mẽ như không có gì đánh bại được cô.

Lúc ăn điểm tâm Chúc Văn Bội nói hôm qua Lăng Thiên Vũ đã được người của Lăng gia đón về.

Thịnh Hoàn Hoàn chỉ thản nhiên nói câu "Dạ" rồi ăn vài thứ, sau đó ôm lấy Thịnh Sam Sam đến sau núi thắp nhang cho Thịnh phu nhân rồi mới đến công ty đi làm.

Hôm qua lúc ra cửa, Thịnh Hoàn Hoàn nói với Trần Anh Kiệt: “An bài cho tôi mấy người đi, gần đây đi đến đâu cũng gặp phải phóng viên."

Kỳ thật cô đang sợ Đường Nguyên Minh.

Trần Anh Kiệt gật đầu: “Tôi lập tức thu xếp."

Rất nhanh Trần Anh Kiệt đã chọn tám người cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tiểu thư, cô dùng mấy người này trước đi, họ có tâm tư tinh tế và võ nghệ cao, đối phó đám phóng viên và fan hâm mộ đã đủ rồi."

Thịnh Hoàn Hoàn hài lòng gật đầu, lập tức nghĩ đến Văn Sâm: “Chờ một chút đã anh Trần, anh có thể người tin được mà thân thủ giống như anh không, đãi ngộ có thể giống như anh."



Cô cần người như Văn Sâm và Trần Anh Kiệt thay cô ứng phó Đường Nguyên Minh, cô không muốn chuyện tối hôm qua xảy ra nữa.

Trần Anh Kiệt nói: “Được, tôi sẽ để ý giúp cô."

Thịnh Hoàn Hoàn khẽ cười: “Tôi hi vọng chóng một chút."

Nói xong, cô đeo kính râm lên lên xe.

Ngoài cổng tập đoàn Thịnh Thế.

Hôm nay vẫn có rất nhiều phóng viên và fan hâm mộ đến.

Hôm qua sau khi thắng An Na, trong vòng một đêm số lượng fan hâm mộ của Thịnh Hoàn Hoàn đã tăng vọt lần nữa, đổi mới kỷ lục trở thành người tăng fan nhanh nhất Weibo.

Tiếng giày cao gót vừa vang lên đã lập tức khiến các fan hâm mộ thét lên chói tai: “Thịnh Hoàn Hoàn... Nữ thần... Nữ thần..."

Thịnh Hoàn Hoàn mặc một bộ đồ công sở, váy đen kết hợp với áo sơmi đỏ, tay cầm cặp công văn, chân đạp giày cao gót, trên vai khoác áo khoác, trông già dặn lại không mất vẻ quyến rũ.

Trên gương mặt trắng nõn tinh xảo có đeo một cặp kính râm trông cực kỳ khí thế.

Sáng sớm mà doanh số của bộ phận bán hàng trực tuyến của Thịnh Thế lại từ từ tăng lên, cái kính râm trên mặt và đôi giày cao gót dưới chân Thịnh Hoàn Hoàn đã bị cướp mua hết sạch trong vòng vài phút.

Vừa tiến vào văn phòng, Thịnh Hoàn Hoàn đã tháo kính râm xuống rồi đổi giày cao gót.

Cô trông thấy một lá thư mời trên bàn làm việc của mình, sau khi mở ra thì sắc mặt từ từ trầm xuống.

Phượng Cảnh Thiên mời cô ngày mai tham gia tiệc sinh nhật của anh ta.

Phượng Cảnh Thiên này là thái tử của Phượng gia, Hải Thành có tiếng là công tử đào hoa, anh ta mời cô tham gia tiệc sinh nhật không biết có tâm tư gì.

Nhưng Thịnh Thế và Phượng gia có không ít hợp tác, lúc trước cô leo lên thì Phượng gia giữa thái độ trung lập, không đứng về phe Chu Tín, cho nên cô không từ chối buổi tiệc này được.

Một ngày trôi qua rất nhanh, buổi chiều cúp Hoa Đào đã quét sạch thế giới mạng.

Đêm nay cúp Hoa Đào chính thức bắt đầu thi đấu, phía ban tổ chức ra sức làm tuyên truyền vì tỉ lệ người xem!

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy trước cái tên của Triệu Giai Ca danh có sáu chữ "Tiểu thư đứng đầu Hải Thành" thì bình tĩnh cất điện thoại vào túi rồi chạy tới Thịnh Thế Danh Môn.

Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn bao, mời đám bạn tốt Nam Tầm Lăng Kha đến Thịnh Thế Danh Môn ăn cơm, mục đích là khuyên cô ấy tham gia cuộc thi quốc tế.

Cũng hết cách, cô bị Kim Thần và Lý Hưng Hoài thúc giục cả ngày rồi.

Trên bàn cơm, khi Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm nhắc đến cuộc thi quốc tế thì Nam Tầm lại bình tĩnh sờ trán của cô: “Em đâu có bị sốt đâu!"

Thịnh Hoàn Hoàn nắm chặt tay cô ấy: “Chị Nam Tầm, tụi em rất nghiêm túc."



Nam Tầm thấy bọn người Thịnh Hoàn Hoàn, Trần Uy, Lăng Kha, Tống Minh Triết đang nhìn mình với ánh mắt rực cháy thì mới biết họ không nói đùa.

Lúc này Nam Tầm mới nghiêm túc lên: “Mọi người đừng nhìn tôi, tôi đã không chơi rất nhiều năm, trong thời gian ngắn căn bản không thể trở lại trạng thái đỉnh caonăm đó."

Lăng Kha lập tức nói: “Chị Nam Tầm, chị đừng xem thường bản thân, từ nhỏ đến lớn chỉ cần là chuyện chị muốn làm thì không có gì không thành công."

Đám người rất tán đồng mà gật đầu.

Thịnh Hoàn Hoàn cũng nói: “Chị nhìn em đi, lúc em tham gia thi đấu cũng không có nhiều thời gian chuẩn bị, nhưng kết quả lại mang đến bất ngờ cho chúng ta. Chị Nam Tầm, tụi em muốn gặp lại chị rực rỡ của năm đó."

Cô rực rỡ của năm đó?

Nam Tầm đã quên mất năm đó mình như thế nào rồi.

Lúc này cánh cửa bị mở ra, những tay đua thế hệ mới và cũ như Kim Thần, Sơ Tình, Cao Kiếm, Lý Hưng Hoài, Cao Dương, Tề Anh đi đến, hai mươi mấy người trông rất đông đúc.

Căn phòng to lớn lập tức trở nên chật chội.

Kim Thần ngồi trên xe lăn, anh ta đại diện cho mọi người đi tới trước mặt Nam Tầm, dùng thái độ chân thành nhất nói với Nam Tầm: “Tiền bối, chúng tôi chân thành mời cô đại diện cho Hoa Hạ tham gia cuộc thi quốc tế."

Nam Tầm nhìn những người trước mặt, trầm mặc hồi lâu rồi đứng lên tôn trọng nói với bọn người Kim Thần: “Mọi người thật sự quá coi trọng tôi rồi, đã thật lâu tôi không đụng vào xe đua, chỉ sợ làm mọi người thất vọng."

Nghe những lời này của Nam Tầm, tia sáng trong mắt mọi người hơi ảm đạm xuống, Nam Tầm đang từ chối họ.

Ngay vào lúc đám người thất vọng thì chỉ nghe Nam Tầm nói: “Không bằng như vầy đi, tôi luyện tập trước mấy ngày, nếu tốc độ có thể sánh bằng Hoàn Hoàn thì tôi sẽ tham gia cuộc thi quốc tế này, trong khoảng thời gian này mọi người cũng phải nghĩ cách, tìm xem có người càng thích hợp hơn không."

Bây giờ Nam Tầm sớm đã không còn tự tin như năm đó.

Đám người vô cùng kích động, Nam Tầm chịu rồi.

Sau khi nhận được đáp án, đám người vui vẻ rời khỏi phòng, lúc này Diệp Sâm và Đường Dật lại đi vào từ bên ngoài.

Nam Tầm nhíu mày nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Em hẹn họ à?"

Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu, ăn ý mà cùng Nam Tầm về về phía Lăng Kha.

Lăng Kha cúi đầu bới cơm, rất muốn yếu ớt trả lời một câu: Em chỉ hẹn Diệp Sâm.

Nhưng cô suy nghĩ một chút lại cảm thấy câu nói này càng thiếu ăn đánh.

Thế là cô yên lặng bới cơm!

Diệp Sâm vừa tiến đến thì Trần Uy ngồi bên cạnh Nam Tầm lập tức chủ động nhường chỗ: “Anh Sâm ngồi ở đây đi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.