Chương trước
Chương sau
"Rốt cục cũng chịu quay đầu nhìn tôi rồi sao?"

Nói xong, Diệp Sâm nâng cái chân thon dài lên đạp nghiêng về phía trước.

Một người đàn ông cạo tóc húi cua quay đầu lại, vẻ mặt nghiêm túc dọa người, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Diệp Sâm lộ ra vẻ không kiên nhẫn: “Chuyện gì?"

Diệp Sâm sớm đã thu hồi vẻ tà khí và hững hờ trên người, khí thế hoàn toàn thay đổi như trở thành một người khác, toàn thân hiện ra sự uy hiếp của người bề trên khiến người ta không dám nhìn thẳng: “Đổi chỗ."

Dưới sự uy hiếp này, người kia bất giác gật đầu.

Thế là Diệp Sâm thành công ngồi xuống bên cạnh Nam Tầm, cũng dụ dỗ cô nhóc Hoan Hoan trong lòng cô qua chỗ mình.

Lăng Kha "Chậc chậc" một tiếng: “Diệp Thiếu, bội phục."

Nam Tầm cảnh cáo: “Lăng, Kha."

Cái con bé này đứng về phe nào?

Lăng Kha rụt cổ một cái rồi nói khẽ với Nam Tầm: “Chị Nam Tầm, vừa rồi ảnh đáng sợ quá, hay chị chiều theo ảnh đi?"

Nam Tầm cắn răng: “Ngậm miệng!"

Lăng Kha thức thời mím môi lại.

Vừa ngồi thẳng người lên thì Lăng Kha đã phát hiện chẳng biết lúc nào chỗ ngồi bên cạnh đã trống không, không kịp nghĩ nhiều thì Đường Dật đã ngồi xuống bên cạnh cô.

Lăng Kha bất giác căng thẳng cả người: Anh ấy, sao anh ấy cũng leo lên ngồi chỗ này?

Sau khi Đường Dật đổi vị trí thì vòng hai tay qua ngực nghiêm túc xem so tài.

Giờ phút này cuộc tranh tài tổ thứ hai đã bắt đầu, bên tai chỉ có thể nghe thấy tiếng reo hò "Kim Thần".

Tổ thứ hai gồm bọn người Kim Thần, Vu Quang, Trần Phỉ Phỉ.

Tổ này không có bất ngờ gì xảy ra thì Kim Thần sẽ dẫn đầu, Vu Quang theo sát phía sau, nhưng khoảng cách giữa họ lại hơi xa, đủ thấy thực lực của hai người chênh lệch khá nhiều.

Kim Thần là thần tượng của Lăng Kha, nhưng cô lại không quan tâm cả quá trình thi đấu này.

Trong buổi tiệc độc thân của Thịnh Hoàn Hoàn, Lăng Kha chọn mạo hiểm thổi hơi trêu chọc bên tai Đường Dật, cộng thêm lần trước vui quá hóa buồn hôn một cái lên mặt anh, hiện tại cô cứ cảm thấy chột dạ khi đối mặt với Đường Dật.

Lúc này Đường Dật ngồi bên cạnh làm toàn thân cô không được tự nhiên.

Đang yên đang lành sao anh lại ngồi ở đây!



Mặc dù tính cách Lăng Kha sáng sủa, nhưng trừ bạn nối khố ra thì đàn ông cô từng tiếp xúc chỉ có Lệ Hàn Ti.

Những năm qua trong mắt cô chỉ có Lệ Hàn Ti, chưa bao giờ có chút mập mờ nào với người đàn ông khác, cho nên Đường Dật xuất hiện làm cô rối bời.

Thân thể cô gái này căng thẳng như vậy là sợ anh sao?

Lần trước nhào tới rất to gan mà!

Khóe miệng Đường Dật bất giác nhếch lên, tâm tình tốt lên một cách bất ngờ.

Rất nhanh đã có kết quả trận tranh tài thứ hai, Kim Thần và Vu Quang bước vào cuộc thi đoạt giải quán quân, kết quả này không nằm ngoài sự mong đợi của mọi người, nhưng cũng không có chút bất ngờ nào.

Mọi người mong đợi nhất vẫn là tổ thứ ba của Thịnh Hoàn Hoàn.

Sau khi Trần Phỉ Phỉ bị loại thì không chịu chấp nhận hiện thực, lát sau đã trốn vào phòng thay đồ khóc, Lý Vệ Lâm muốn đi theo an ủi, nhưng nhìn những người tiếp theo phải ra sân thì lại yên lặng ngồi trở về.

Lần trước Thịnh Hoàn Hoàn có thể thoát khỏi sự áp chế của Cao Kiếm chỉ do may mắn, lần này cô có thể bước vào cuộc thi giành giải quán quân không?

Lý Vệ Lâm rất chờ mong!

"Thành viên tranh tài tổ thứ ba, Thịnh Hoàn Hoàn, Quân Lê, Cao Kiếm..."

MC gọi tên những tay đua sắp lên sân, Thịnh Hoàn Hoàn đứng lên, cầm mũ bước từng bước đi đến đường đua.

Cao Dương nhìn sống lưng thẳng tắp của Thịnh Hoàn Hoàn, cảm thấy may mắn mà nói với Lý Hưng Hoài: “Cũng may ông sớm đã thu điện thoại của cô ấy."

Lý Hưng Hoài bất đắc dĩ nói: “Hiện tại bạo lực internet thật là không hiểu nổi, hi vọng Hoàn Hoàn không bị ảnh hưởng."

Thời khắc này Thịnh Hoàn Hoàn không nghĩ đến cái gì cả, chỉ đi về hướng xe đua của mình như năm tay đua còn lại.

Ống kính nhắm vào mặt cô, ngũ quan xinh xắn được trang điểm chăm chút và dây chuyền tô điểm đã thể hiện rõ dung mạo khuynh thành thoát tục, làn da nhẵn nhụi trắng đến phát sáng, đẹp đến mức khiến người ta trầm trồ.

Khu vực nào đó ngo ngoe muốn động như có người dẫn dắt, họ cùng la tên của Thịnh Hoàn Hoàn lên: “Thịnh Hoàn Hoàn cố lên, Thịnh Hoàn Hoàn cố lên..."

Vợ chồng Thịnh Tư Nguyên, vợ chồng Hàn Tín và bọn Lăng lão thái thái đều như trẻ lại mười mấy tuổi, cùng hò hét cổ vũ Thịnh Hoàn Hoàn theo những người trẻ tuổi bên cạnh.

Thịnh Hoàn Hoàn nghiêng đầu, nhếch môi đỏ lên phất tay đáp lại họ.

"Chị dâu trông thấy chúng ta, chị dâu trông thấy chúng ta..."

Lăng Tích kích động phất tay: “Chị dâu, tụi em ở đây."

Thịnh Tư Nguyên cũng hô to: “Hoàn Hoàn cố lên..."



Trông thấy nhiều bạn bè người thân và người của công ty trình diện cổ vũ động viên cho mình như vậy, Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt cảm động, lập tức hôn gió về hướng bọn họ, khiến trong sân sôi trào cả lên.

Không ít người nghĩ thầm, mặc kệ hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn thắng hay thua thì chỉ xét đến giá trị nhan sắc thần tiên của cô thôi thì họ cũng nhất định thành fan.

Thịnh Hoàn Hoàn đi đến trước mặt xe đua mới phát hiện trên nắp động cơ xe của cô có thêm một ký hiệu Kim Ưng, đó là tiêu chí của tập đoàn Lăng Thị.

Mà cô chưa từng nhìn thấy tiêu chí này trên xe của hắn.

Nói cách khác, chỉ có một mình cô có được!

MC kích động nói: “Mọi người thấy tiêu chí trên xe đua của Thịnh Hoàn Hoàn không, đó là Kim Ưng đặc thù của tập đoàn Lăng Thị, nó không chỉ đại diện cho Lăng Thị mà còn đại biểu cho nhà giàu số một Hải Thành - Lăng Tiêu, là độc nhất trong đường đua này."

Tin tức này lập tức làm trên mạng nổ tung:

"Lăng Tiêu là ông chủ đứng sau đội xe Vũ Yến, Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn đều là tay đua của Vũ Yến, vì sao nhà tài trợ Triệu Giai Ca lại không phải Lăng Thị?"

"Hay là Lăng Tiêu muốn ăn cỏ cũ?"

"Người như Lăng Tiêu sẽ không lấy danh dự công ty ra nói đùa, anh ta lựa chọn Thịnh Hoàn Hoàn nhất định là có nguyên nhân, có lẽ chúng ta đều xem nhẹ Thịnh Hoàn Hoàn."

"Đột nhiên thật chờ mong biểu hiện tiếp theo của Thịnh Hoàn Hoàn, hi vọng cô ấy không làm chúng ta thất vọng..."

Con Kim Ưng trên nắp động cơ dang rộng hai cánh như đang bay lên, đôi mắt cực kỳ sắc bén như vua của bầu trời đánh đâu thắng đó.

Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại nhìn về hướng ghế trọng tài, trông thấy Lăng Tiêu lười biếng dựa vào ghế và đang nhìn thẳng vào cô, ngón tay thon dài đang sờ sờ lên khuy áo trên cổ tay.

Cô đã sắp quên lúc trước mình tham gia cuộc thi quốc tế là vì người đàn ông này.

MC rất hào phóng với nhà tài trợ lớn nhất cuộc thi đấu lần này là Lăng Tiêu, anh ta đi thẳng tới bên cạnh hắn rồi cười chân thành và hỏi: “Lăng tiên sinh, anh có lời gì muốn nói với các tay đua không?"

Lăng Tiêu nhận lấy micro, ánh mắt sắc nhọn nhìn thẳng vào Thịnh Hoàn Hoàn: “Đừng quên lời hứa của cô."

Giọng nói của hắn vang lên bên tai mọi người như tiếng đàn Cello trầm thấp hùng hậu, lại như rượu lâu năm thơm lừng, khiến người ta trầm mê.

Đám đàn ông ganh tỵ, thủ phủ anh tuấn phi phàm, khí chất tôn quý thì thôi, cả giọng nói cũng dễ nghe nữa, thật là khiến người ta tự ti mặc cảm!

Nhưng càng nhiều người hiếu kì về hứa hẹn mà hắn nói đến.

MC không phụ sự mong đợi của mọi người mà hỏi: “Lăng tiên sinh có ngại kể cho chúng tôi nghe về lời hứa này không?"

Lăng Tiêu lạnh lùng đáp lại một chữ: “Ngại."

MC không nghĩ tới Lăng Tiêu sẽ từ chối trực tiếp vô tình như vậy nên ngượng ngùng cười giảng hòa: “Nếu Lăng tiên sinh không muốn nói thì chúng tôi đành cất lòng hiếu kỳ đi, nghiêm túc quan sát cuộc tranh tài tiếp theo, tôi nghĩ mọi người đều như tôi, rất chờ mong biểu hiện hôm nay của Thịnh Hoàn Hoàn."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.