Chương trước
Chương sau
Nhưng mà kết quả cuối cùng lại nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Trong vòng chạy cuối cùng, Triệu Giai Ca lại vượt qua Vu Quang, chỉ đứng sau Kim Thần.

Đây là kết quả làm mọi người bất ngờ.

Hiện trường an tĩnh hai giây rồi tên của Triệu Giai Ca và Kim Thần cùng vang lên đinh tai nhức óc.

Khúc quảng bá còn phát bài ca mới của Triệu Giai Ca là “Mộng”.

MC kích động tán dương Triệu Giai Ca: “Không có bất ngờ gì là Kim Thần là người đứng nhất, làm tôi bất ngờ nhất là một người mới, một nàng mới tài hoa và xinh đẹp, cô ấy đã vượt qua Vu Quang, chỉ đứng sau Kim Thần, tên cô ấy là Triệu Giai Ca.”

“Cô ấy vừa tung ra album mới của mình là “Mộng”, đúng vậy, chính là bài hát chúng ta đang nghe đấy, có phải rất êm tai rất hay không? Bài hát này được sáng tác bởi chính Triệu Giai Ca, cô ấy hoàn toàn xứng đáng là tài nữ Hải Thành, còn là tiểu thư đứng đầu mới của Hải Thành.”

MC rất kích động, màn ảnh hiện lên gương mặt xinh đẹp của Triệu Giai Ca, bốn phía sôi trào, tiếng thét vang lên đinh tai nhức óc, mọi người đều đang gọi tên của Triệu Giai Ca

Quảng bá phát bài “Mộng” chủ lực trong album của Triệu Giai Ca, hầu hết mọi người đều hò hét tên cô ta, cảnh tượng này rất kích động lòng người, Triệu Giai Ca đã lập tức nổi tiếng vang dội.

Mao Tuấn cảm khái nói: “Vì tạo thế cho Triệu Giai Ca, Triệu gia thật là chơi lớn quá, cũng không biết bỏ ra bao nhiêu tiền nữa!”

Lăng Kha nhìn về phía Lệ Hàn Tư mà cười cười: “Sao tôi cảm thấy cái này giống phong cách của Lệ Hàn Tư hơn, tiểu thư đứng đầu mới à? A, bọn họ thật đúng là giỏi tự phong, không sợ bị vả sưng mặt.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn cô gái rực rỡ loá mắt trên sân thi đấu, cảm thấy đặc biệt bình tĩnh: “Cô ta debut với danh xưng tiểu thư đứng đầu mà, cũng không phải chuyện gì mới mẻ, nhưng cô ta thật sự rất tài hoa, bài hát cũng rất êm tai.”

Triệu Giai Ca thật sự nằm ngoài dự kiến của mọi người, trước đó chơi CS biểu hiện của Triệu Giai Ca làm người ta lau mắt mà nhìn, không ngờ đua xe cũng tiêu chuẩn như vậy, thật là rất ưu tú.

Khó trách Lệ Hàn Tư khăng khăng một mực, tìm mọi cách lấy lòng cô ta, nhớ mãi không quên.

Trên màn hình phát sóng trực tiếp điên cuồng hiện lên:

“Thì ra Triệu Giai Ca mới là hắc mã.”

“Bài ca rất êm tai, yêu yêu.”

“Các người nói Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn ai có thực lực càng mạnh?”

Trên màn hình liên tục hiện ra các bình luận, lúc này ống quay chỉa đến chỗ Thịnh Hoàn Hoàn, cô nhận ra nên khẽ nhếch môi đỏ lên.

Màn hình trực tiếp nổ tung:

“Thật đẹp, tim tôi không chịu nổi...”

“Các người không cảm thấy nụ cười của Thịnh Hoàn Hoàn mang theo trào phúng sao?”

“Theo tôi được biết Thịnh Hoàn Hoàn mới là tiểu thư đứng đầu của Hải Thành.”



“Nụ cười này của Thịnh Hoàn Hoàn tràn ngập khinh miệt, cô ấy cảm thấy Triệu Giai Ca không xứng so với mình sao?”

“A a a! Phong cách nữ giám đốc bá đạo!”

Không thể không thừa nhận trí tưởng tượng của quần chúng ăn dưa rất phong phú, ai cũng là biên kịch bẩm sinh, Thịnh Hoàn Hoàn càng không ngờ cô chỉ cong khóe môi lên mà đã biến thành một trận đại chiến tranh đoạt.

Gia thế của Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn bị moi ra. Từ trường học, chuyên ngành các cô từng học đến sở trường đặc biệt, từng nhận giải thưởng gì, thông tin gì điều tra ra được đều bị moi hết, sau đó thì lần lượt so sánh.

Đoạn video Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn thi nhảy lại hot trên mạng lần nữa, xông thẳng lên top3 hot search.

Đồng thời trang sức do Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn đại diện có doanh số xông thẳng lên cao, nhất thời còn thiếu hàng.

Thịnh Hoàn Hoàn gửi tin nhắn cho Lý Vệ Lâm: “Vụ cá cược của chúng ta còn hiệu lực không?”

Trần Phỉ Phỉ chỉ đứng thứ ba trong tổ có tâm tình rất tệ, sắc mặt cực kỳ khó coi, Lý Vệ Lâm muốn an ủi lại bị cô ta lạnh mặt từ chối: “Đừng đi theo tôi, cả anh cũng muốn xem trò cười của tôi à?”

Trần Phỉ Phỉ rất nôn nóng, cứ thế này thì cô ta không thể bước vào top5 trận chung kết năm nay, vì thế tâm tình kém tới cực điểm.

Lý Vệ Lâm ngơ ra tại chỗ, lúc này tin nhắn của Thịnh Hoàn Hoàn được gửi tiến, anh ta xem rồi nhìn về hướng Thịnh Hoàn Hoàn.

Chỉ thấy cô ngồi ở khu nghỉ ngơi mà vẫn xinh đẹp động lòng người, vừa rồi còn tinh thần toả sáng rực rỡ trên sân thi đấu.

So ra thì Trần Phỉ Phỉ có vẻ khá ảm đạm, không chút thu hút.

Lý Vệ Lâm cảm thấy rất dày vò, trong cuộc thi đấu vừa rồi anh ta cầm lòng không đậu bị Thịnh Hoàn Hoàn thu hút ánh mắt nên cảm thấy mình sắp thay lòng đổi dạ!

Không được, Trần Phỉ Phỉ mới là nữ thần trong cảm nhận của anh ta.

Anh ta ngẫm nghĩ rồi trả lời Thịnh Hoàn Hoàn: “Chỉ cần cô thắng Kim Thần thì có hiệu lực.”

Hiển nhiên câu trả lời này là đang làm khó Thịnh Hoàn Hoàn để cô biết khó mà lui.

Thịnh Hoàn Hoàn xem tin nhắn rồi cười với Lý Vệ Lâm, nhưng không đáp lại nữa.

Tâm tình của Lý Vệ Lâm rất phức tạp, có phải anh ta rất quá đáng không?

“Hoàn Hoàn, cậu có tham gia tiệc mừng thọ của chú Đường không?” Bên cạnh Lăng Kha đột nhiên hỏi.

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Đi chứ, cậu cũng đi à?”

Lăng Kha nhăn mặt mà nói: “Ba mẹ hận không thể lập tức gả tớ ra ngoài, đêm nay tớ không phải đi tham gia tiệc mừng thọ, mà là đi chọn rể.”

Sau khi Lăng Kha và Lệ Hàn Tư chia tay thì đã bị trong nhà ép đi coi mắt, ba mẹ Lăng Kha cũng hy vọng cô tìm được tình yêu mới, mau chóng thoát khỏi bóng tối của Lệ Hàn Tư.

Thịnh Hoàn Hoàn trêu chọc: “Vậy cậu nhớ banh mắt ra nhìn cho kỹ.”



Lăng Kha trợn trắng mắt: “Không có chút thương người nào à, tớ không muốn về nhà, bị loại trở về nhất định sẽ bị chế nhạo.”

Sao Thịnh Hoàn Hoàn lại không rõ tâm tư của cô: “Được rồi, trở về với tớ đi, cho cậu mặc sức lựa chọn lễ phục.”

Lăng Kha nháy mắt với Thịnh Hoàn Hoàn: “Tớ biết cậu tốt nhất mà!”

Diệp phủ.

Có thể nói Diệp Sâm và Nam Tầm ở chung cứ như đấu trí đấu dũng.

Sau khi dọn vào Diệp phủ, Nam Tầm quyết định hạn chế ra cửa gặp mặt, tất nhiên Diệp Sâm không có khả năng chiều ý cô.

Em không cho tôi vào thì tôi không thể ép em ra được sao?

Vì thế Diệp Sâm cắt dây mạng phòng của cô, đồng thời dọn tất cả đồ dùng trong phòng ra ngoài.

Muốn uống nước?

Xin lỗi, tự ra đổ nước đi.

Gội đầu không có máy sấy tóc?

Xin lỗi, tự ra lấy đi!

Tóm lại cô muốn ru rú trong phòng ngủ cả ngày là không có khả năng.

Sức khoẻ của Diệp Sâm rất tốt, buổi sáng hạ sốt ngủ một giấc thì khoẻ lên không ít, giữa trưa anh ăn cơm xong thì vẫn luôn lắc lư trước mặt Nam Tầm.

Nam Tầm ngại anh chướng mắt nên dứt khoát ôm notebook ra bàn ngoài làm việc.

Buổi chiều cuối thu nhiệt độ môi trường rất dễ chịu, Diệp phủ rất lớn, bố trí xinh đẹp lại lãng mạn nên cô ngồi ở ngoài rất thích ý.

Đương nhiên nếu không có người chướng mắt thì sẽ càng thoải mái.

“Anh đủ chưa, đã nói tôi không đi.”

Nam Tầm ném mắt kính qua một bên, phẫn nộ nhìn người đàn ông ngồi đối diện cách cô chỉ có nửa thước: “Có phải anh quên sở dĩ tôi ở nơi này là do bị anh liên lụy? Tôi rất bận, tôi cũng không có nghĩa vụ đi tham gia tiệc mừng thọ chó má gì với anh cả.”

Diệp Sâm thản nhiên nói: “Em cũng quen biết Đường Thắng Võ.”

Nam Tầm: “Quen biết cũng không đi.”

Diệp Sâm tung mồi: “Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha cũng đi.”

Nam Tầm: “Cái này có quan hệ trực tiếp gì với tôi chứ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.