Chương trước
Chương sau
Lúc ấy là lần đầu tiên các cô lên sân thi đấu nên không được chú ý gì, nhưng cho dù chỉ là một trận thi nho nhỏ thì cũng là thần thánh đối với các cô.

Lần thi đấu đầu tiên trong đời, Sơ Tình thua Thịnh Hoàn Hoàn.

Cho dù sau này thắng vô số người, nhưng Sơ Tình vẫn không quên được Thịnh Hoàn Hoàn, không bỏ xuống được vinh quang lần đầu tiên đã thua mất.

Sơ Tình thu tay lại, nghiêng đầu qua cười cười với cô: “Cô cũng nên cẩn thận, mấy năm nay tôi tiến bộ không ít, tôi sẽ đoạt lại vinh dự năm đó thua trong tay cô.”

Thịnh Hoàn Hoàn nghiêm túc gật đầu: “Yên tâm, tôi sẽ cố hết sức.”

Sơ Tình bật cười: “Nếu cô dám không nghiêm túc thì sẽ thua rất thảm, hơn nữa tôi sẽ bóp chết cô.”

Nói xong, cô ấy đội mũ giáp lên.

“Vẫn không thay đổi chút nào cả.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, cảm thấy Sơ Tình rất hào sảng đáng yêu, khó trách được các fan yêu thích, cô ấy là một đối thủ đáng được tôn kính.

Khi đang định đội mũ giáp lên, cô nhìn thấy Mộ Tư.

Người đàn ông kia mặc sơ mi trắng, đang ngồi trên khán đài nhìn cô, khuôn mặt tuấn tú mang theo nụ cười nhợt nhạt, ôn tồn lễ độ làm người ta như tắm mình trong gió xuân.

Thịnh Hoàn Hoàn hơi hoảng hốt, giống như trở lại ngày đầu tiên cô đứng trên sân thi đấu, thiếu niên sạch sẽ rực sáng kia cũng mặc sơ mi trắng cổ vũ cho cô, ngồi trong đám người như hạc trong bầy gà.

Mộ Tư phát hiện cô thấy mình thì khóe miệng lộ ra ý cười, im lặng nói một câu: “Hoàn Hoàn, cố lên.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày, anh ta biết mình đang làm gì không?

Thương tích hiện giờ của Mộ Tư căn bản không thích hợp xuất hiện ở nơi này, sẽ ảnh hưởng đến quá trình phục hồi của anh ta, lỡ xảy ra sai sót gì thì đời này vĩnh viễn không đứng lên được.

“Hoàn Hoàn, cố lên.”

Khi Thịnh Hoàn Hoàn muốn đội mũ giáp lên lần nữa thì nghe thấy một tiếng hò hét kích động, nhìn lại thì mừng rỡ phát hiện vợ chồng Thịnh Tư Nguyên, vợ chồng Hàn Tín và đám bạn thân của cô.

Rốt cuộc ông ngoại bà ngoại cũng về nước.

Còn có vợ chồng Hàn Tín, bọn họ gửi tin nhắn nói sẽ đến xem cô thi đấu, cô cho rằng phải đến trận chung kết ngày cuối cùng mới nhìn thấy họ, không ngờ họ tới sớm như thế.

Thịnh Hoàn Hoàn chỉ kịp phất phất tay với họ rồi đội mũ giáp lên xe.

Đáng nhắc tới chính là, người đứng thứ hai của đoàn xe Quân Hạm - Quân Lê, cũng cùng một tổ với Thịnh Hoàn Hoàn, khi cuộc thi bắt đầu xe của anh ta và Sơ Tình xông ra ngoài gần như cùng một lúc.



Năng lực phản ứng của tay đua cũng là một trong những ưu thế giúp họ lấy được thắng lợi.

Trận thi đấu này chỉ có Sơ Tình và Quân Lê được chú ý, các fan hâm mộ hò hét vì hai người, mà tên của Thịnh Hoàn Hoàn chỉ xuất hiện từ miệng đám bạn bè thân thích, bị tiếng gầm ầm ĩ đè ép biến mất.

Thịnh Hoàn Hoàn vừa nhấn ga thì một cảm giác ấm áp đã tràn từ bụng xuống, cơn đau co rút làm mặt mày cô trở nên dữ tợn.

Cmn, bà dì tới thật không đúng lúc, hơn nữa còn đau như thế!

Chuyện này dẫn tới tốc độ của Thịnh Hoàn Hoàn lập tức bị sụt giảm, bị bỏ lại ở cuối cùng.

“Tôi không hoa mắt đó chứ, chiếc xe cuối cùng kia có phải Thịnh Hoàn Hoàn không?” Vu Hạo kéo áo đồng đội, kích động lại mang ý nhạo báng mà hỏi.

Đồng đội châm chọc: “Đúng, tôi thấy tám phần là Thịnh Hoàn Hoàn coi trọng anh, nếu không sao dám đánh cược với anh với thực lực như vậy?”

Vu Hạo sờ sờ gương mặt cũng coi như bảnh trai của mình, tà ác nói với đối phương: “Chờ tôi chiếm được Thịnh Hoàn Hoàn sẽ mời các người ăn bữa tiệc lớn.”

Lệ Hàn Thu trong đoàn xe Quân Hạm khinh thường mà lạnh nhạt nói: “Tôi biết ngay Thịnh Hoàn Hoàn chỉ giỏi làm màu, muốn tranh thủ được chú ý thôi.”

Trần Phỉ Phỉ cười nói: “Cô ta luôn thích làm như thế.”

Lệ Hàn Thu càng khinh thường: “Tốc độ này thật mất mặt, không biết cô ta vào được Vũ Yến bằng cách nào.”

Kim Thần liếc nhìn hai người một cái, lạnh lùng nói: “Dáng vẻ tự cho là đúng của các người thật khó coi.”

Sắc mặt hai cô gái trầm xuống, giận mà không dám nói gì.

Sắc mặt người của Vũ Yến cũng rất trầm trọng, Triệu Giai Ca đã thuận lợi tiến vào trận chung kết, hiện tại chỉ xem Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha, nhưng tại sao Thịnh Hoàn Hoàn được Lý đội và Cao đội xem trọng nhất lại bị người ta bỏ lại cuối cùng?

Lý Hưng Hoài và Cao Dương chau mày, họ cũng không biết Thịnh Hoàn Hoàn xảy ra biến cố gì, họ khẩn trương nắm chặt tay, dán mắt nhìn chằm chằm biến hóa trên sân thi đấu.

Tốc độ trên sân rất nhanh, hơi mất tập trung sẽ bị bỏ lại phía sau.

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn đã bị bỏ lại một khoảng cách rất dài, nhưng rất nhanh cô đã bắt đầu gia tốc, mắt nhìn thẳng phía trước, bình tĩnh tăng tốc rồi lại tăng tốc.

Tiếng động cơ oanh tạc toàn trường, không khí trong sân lập tức trở nên càng nhiệt liệt.

“Có phải Thịnh Hoàn Hoàn điên rồi không, sắp quẹo cua rồi mà vẫn luôn gia tốc.”

“Trời ạ, còn chưa phanh lại, cô ta không muốn sống nữa sao?”

“Có phải chiếc xe kia mất khống chế không?”

Những lời nói nghi ngờ vang lên từ khán đài.



Tiếp theo họ thấy được một cảnh làm ai ai cũng sửng sốt, chỉ thấy xe của Thịnh Hoàn Hoàn không giảm tốc độ mà lao qua khu quẹo, để lại một vệt cong lưu loát xinh đẹp trên đường đua.

“Ô ô...” Tiếng động cơ liên tục vang lên, chỉ thấy Thịnh Hoàn Hoàn từ đứng chót vọt vào hàng giữa, bốn chiếc xe bị cô bỏ lại phía sau.

Cảnh này làm không ít fan hâm mộ kích động đứng lên, cuồng nhiệt thét chói tai: “Quá đẹp.”

Lý Hưng Hoài lập tức nhẹ nhàng thở ra, vừa tức lại bất đắc dĩ: “Cái con bé này!!!”

Cao Dương che trái tim lại: “Vừa rồi tim tôi suýt ngừng đập, thật không biết làm sao cô ấy làm được.”

Kim Thần cong cong khóe miệng, xem ra thực lực của cô gái này lại mạnh lên.

Sắc mặt Trần Phỉ Phỉ và Lệ Hàn Thu vừa rồi còn cười nhạo Thịnh Hoàn Hoàn trở nên rất khó coi, cả các cô cũng chưa nắm chắc khống chế được kỹ năng yêu cầu cao độ này, sao Thịnh Hoàn Hoàn làm được?

Vu Hạo khó tin buột miệng thốt ra: “Sao có thể, nhất định là may mắn.”

Nhưng đến vòng thứ ba, sắc mặt Vu Hạo lại trở nên xanh mét, vừa rồi dào dạt đắc ý bao nhiêu thì lúc này tức muốn hộc máu bấy nhiêu.

Nếu lần đầu tiên là may mắn, lần thứ hai là phát huy nhất thời, vậy lần thứ ba thì sao?

Rõ ràng Thịnh Hoàn Hoàn này đang chơi gã!

Đảo mắt Thịnh Hoàn Hoàn đã vọt đến vị trí thứ ba, trước mặt cô là Quân Lê và Sơ Tình, khoảng cách của hai người này khá xa cô.

“Oa, chiếc xe kia quá trâu bò!”

“Cô ta có thể vượt qua Quân Lê không?”

“Sao có thể, Quân Lê và Sơ Tình là một trong những tay đua quán quân có khả năng đoạt giải trong cuộc đua quốc tế lần này nhất, thực lực chênh lệch rất lớn với những người khác, muốn vượt qua họ đâu dễ như vậy.”

“Khoảng cách vẫn y như vậy, nếu Thịnh Hoàn Hoàn không mắc sai lầm trước đó thì thực lực của cô ta cũng ngang tầm với Sơ Tình.”

Bởi vì lãng phí thời gian ban đầu nên Thịnh Hoàn Hoàn muốn đuổi kịp và vượt qua Quân Lê, Sơ Tình đã không phải chuyện dễ, dù sao hai người đều là tay đua đỉnh cao của Hoa Hạ, thực lực không thể khinh thường.

Nhưng vẫn có thể kéo gần khoảng cách với bọn họ.

Ở phía trước, Quân Lê và Sơ Tình đang truy đuổi nhau, nhưng bọn họ đã không phải tay đua duy nhất đáng được mọi người chú ý trong trận đấu này.

Càng nhiều ánh mắt bị kia chiếc xe có logo của đoàn xe Vũ Yến hấp dẫn.

Kế tiếp lại đến chỗ cua quẹo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.