Khí thế trên người Lăng Tiêu lập tức biến đổi, sắc mặt còn lạnh lẽo âm u hơn: “Đã biết, tiếp tục nhìn chằm chằm cô ta.”
Sau khi cúp điện thoại, Lăng Tiêu mở camera trong nhà lên, không ngừng quay ngược, mãi đến khi thấy Thịnh Hoàn Hoàn tiến vào phòng ngủ chính, tìm kiếm tóc của hắn dưới gối.
Thời khắc đó, Lăng Tiêu chưa bao giờ phẫn nộ như thế: “Thịnh Hoàn Hoàn.”
Đời này hắn ghét nhất là những thủ đoạn bỉ ổi của đàn bà, hắn lần lượt cảnh cáo cô, nhưng không ngờ cô vẫn đụng vào điểm mấu chốt của hắn, vì sao cô luôn không ngoan?
Lúc này Lăng Tiêu cho rằng Thịnh Hoàn Hoàn ăn cắp tóc của mình và Lăng Thiên Vũ đi xét nghiệm DNA nên giận không thể át.
Thịnh Hoàn Hoàn không hề hay biết, khi trở về từ đoàn xe thì đã gần hoàng hôn, Lăng Thiên Vũ vừa thấy cô liền đáng thương vuốt bụng nhỏ, Tiểu Bạch cũng đứng một bên dùng sức vẩy đuôi.
Thịnh Hoàn Hoàn cưng chiều xoa xoa đầu Lăng Thiên Vũ: “Đói bụng à?”
Lăng Thiên Vũ gật đầu gật đầu.
Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ giọng nói: “Vậy dì vào bếp xem có gì ăn không.”
Mở tủ lạnh ra liền thấy bên trong có không ít hải sản tươi ngon, Thịnh Hoàn Hoàn mừng rỡ không thôi, Lăng Thiên Vũ đứng một bên liếm liếm miệng như con cún ham ăn.
Lúc này giọng nói của Bạch quản gia truyền đến từ ngoài cửa: “Hồi trưa thiếu gia cho người đưa về, đêm nay chắc ngài ấy sẽ về sớm.”
Là ý của Lăng Tiêu sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/2831134/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.