Chương trước
Chương sau
“Đúng vậy, chúng tôi đang ăn cơm ở bên ngoài, em muốn lại đây sao?” Diệp Sâm thản nhiên ung dung nói, không hề chột dạ vì lén ôm con gái người ta đi, hết sức

đương nhiên, hết sức làm càn.

“Tôi đã nói với anh là không cho phép anh tiếp cận Hoan Hoan nữa.”

Nam Tầm sắp bị Diệp Sâm làm tức chết rồi, nhưng ngặt nổi lần nào người này cũng dửng dưng như vậy, chỉ có cô ấy lòng nóng như lửa đốt, làm cô tức đến ngứa răng.

Diệp Sâm cong cong khóe miệng, tưởng tượng ra Nam Tầm tức đến đỏ bừng mặt thì tâm tình rất tốt: “Không phải tôi đã nói với em sao, nếu em phát hiện không thấy Hoan Hoan đâu thì đừng sốt ruột cũng đừng lo lắng, có lẽ nó đang ăn cơm với tôi, em thật sự không cần sốt ruột như thế.”

“Diệp Sâm, anh có thể có liêm sỉ chút không hả?”

Nam Tầm thật muốn khinh vào mặt anh, anh không được tôi cho phép đã lén lút ôm con gái của tôi đi, còn thản nhiên dửng dưng nói tôi chỉ lo lắng dư thừa? Anh có thể giảng đạo lý, có liêm sỉ một chút không?

Diệp Sâm im lặng, sau đó dùng giọng điệu rất nghiêm túc mà hỏi: “Nếu không lần sau trước khi tôi mang đi sẽ gửi tin nhắn cho em?”

“Cút, rốt cuộc anh muốn thế nào, kiên nhẫn của tôi có hạn, anh đừng đánh trống lãng với tôi.” Nam Tầm tức đến chửi thề.

Lúc này giọng nói bập bẹ của bạn nhỏ Cố Hoan truyền đến từ điện thoại: “Mẹ, mẹ đừng tức giận, con tự nguyện đi với chú Diệp, chú Diệp rất thương con, ở bên cạnh chú rất vui.”

“Cố Hoan, con đã quên mẹ nói gì rồi sao?”

Nam Tầm vừa tức vừa căm phẫn, nhưng con nít đâu hiểu được chuyện của người lớn, nghe mình bị mắng, cái miệng nhỏ bĩu ra, tủi thân đỏ mắt: “Nhưng mẹ cũng không có thời gian chơi với con.”

Trong lòng Nam Tầm đau xót, thái độ lập tức dịu đi, hiện tại cô vừa vào The Matrix, bên trên cố ý khảo nghiệm năng lực của cô, thời gian này cô sẽ rất bận, không có sức lực chăm sóc Cố Hoan.

Nhưng con nít không phải chó con, vui liền dắt ra ngoài dạo, không vui thì nhốt trong phòng, đặc biệt Hoan Hoan lại không thích xem TV.

Ngày nào cũng ép con bé ở trong nhà, nó sẽ buồn đến bệnh mất.

Trước kia ở Cố gia có cái sân rất lớn, bên trong có một công viên nhỏ, có cô chơi với con bé, nếu không thì có người hầu xem chừng, hiện tại ở trong tiểu khu, cô không yên tâm để con mình chơi dưới lầu.

Nam Tầm cảm thấy mình thua thiệt Cố Hoan, nhưng muốn Hoan Hoan được sống như trước kia thì hiện tại chỉ có thể để con bé chịu đựng một chút.

Cô nghĩ có lẽ nên đưa Hoan Hoan đi nhà trẻ, hoặc là dứt khoát mời hai giáo viên trở về chăm sóc.



“Tôi ở nhà ăn XXX, em lại đây tìm tôi.”

Giọng nói cứng rắn của Diệp Sâm truyền đến từ đầu kia: “Nếu em không tới thì đêm nay Hoan Hoan ở lại với tôi.”

Vừa nghe Diệp Sâm nói thế, Nam Tầm rất muốn bóp chết anh, nhịn rồi lại nhịn, mới cắn răng nói: “Tôi qua liền.”

Khi Đường Nguyên Minh trở lại chỗ ngồi thì Thịnh Hoàn Hoàn đã gọi xong đồ ăn, cô và anh bàn về chuyện Tương Tuấn Tài và Lý Vệ Lâm.

Đường Nguyên Minh cũng không kinh ngạc về chuyện của Tương Tuấn Tài, lại cảm thấy hứng thú với chuyện Thịnh Hoàn Hoàn và Lý Vệ Lâm đánh cược: “Em quen Kim Thần?”

Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu: “Em đâu quen, từng gặp qua một lần ở Dubai, còn xảy ra chút không thoải mái, em nghĩ hiện tại anh ta căn bản không nhớ em.”

Đường Nguyên Minh hơi bất ngờ: “Vậy en còn dám đánh cược với anh ta, em tự tin mình có thể vào top3 như vậy sao?”

Đường Nguyên Minh cũng đã biết chuyện Thịnh Hoàn Hoàn tham gia cuộc đua quốc tế khi chơi CS lần trước, hơn nữa trong mười năm không có mặt ở đây, anh vẫn luôn lặng lẽ chú ý chuyện của cô.

Cho nên không có chuyện gì về Thịnh Hoàn Hoàn mà Đường Nguyên Minh không biết, ít nhất còn biết nhiều hơn Lăng Tiêu.

Thịnh Hoàn Hoàn tinh quái cười nói: “Không có gì bất ngờ xảy ra thì top3 không thành vấn đề.”

Trải qua lần giao đấu ở Dubai trước đó, cô có thể xác định mình ưu tú hơn Kim Thần một chút, nếu cô không thể vào top3 thì Kim Thần càng không thể.

Tóm lại, không có gì bất ngờ xảy ra thì thành tích của cô sẽ xếp trước Kim Thần, hơn nữa cô có tiền, nếu Lý Vệ Lâm thông minh thì tất nhiên biết nên lựa chọn như thế nào.

Đường Nguyên Minh cười nói: “Vậy anh chờ mong biểu hiện của em.”

Thịnh Hoàn Hoàn lấy túi công văn lại, nhìn Đường Nguyên Minh mà cười khanh khách và nói: “Nếu không em cũng đánh cược với anh nhé?”

Đường Nguyên Minh nhướng mày, tràn đầy hứng thú: “À? Em muốn cược thế nào.”

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức lấy hợp đồng từ trong túi ra, đặt trước mặt Đường Nguyên Minh: “Nếu em có thể vào top3 có nghĩa là em có thể kéo Lý Vệ Lâm đến luôn, những người khác em đã bảo Tống Chí Thượng thay em đi thuyết phục, còn lại một người cuối cùng là An Gia Thụ, em cũng có tự tin lôi kéo được cô ấy.”

Đường Nguyên Minh nhìn hợp đồng trước mặt một cái: “Cho nên em muốn đánh cược thế nào?”

“Không, là anh muốn đánh cược thế nào.”

Thịnh Hoàn Hoàn sửa đúng: “Thứ em muốn ở ngay trước mặt anh, mà lợi thế trong tay em thì chưa chắc anh đã thấy hứng thú, cho nên tiền đặt cược nên là anh bỏ ra.”



Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn lại đặt bút và mực lăn dấu tới trước mặt anh.

Cô nghĩ thứ cô muốn đã trực tiếp đặt trước mặt anh, là ngốc cũng có thể nhìn ra!

Nhìn ánh mắt sáng ngời của Thịnh Hoàn Hoàn và gương mặt tinh xảo linh động, Đường Nguyên Minh lại bị cô kinh ngạc, hiện tại cô như một nữ cường nhân khôn khéo lại không mất nghịch ngợm, giỏi giang lại thú vị, cả người tỏa ra hào quang làm người ta không rời mắt được.

“Vậy anh sẽ ngẫm lại cho kỹ nên đánh cược như thế nào.”

Đường Nguyên Minh làm ra vẻ do dự: “Trên người em chẳng có gì anh muốn cả.”

Thịnh Hoàn Hoàn chớp chớp mắt: “Nếu không anh nghĩ lại đi?”

Cô có tiền!

Anh có thể muốn xe muốn nhà muốn chi phiếu!

Dù sao hợp đồng này cơ bản xem như đã định, cô đánh cược với anh đơn giản là muốn anh ký hợp đồng trước, cái này chỉ là thu hoạch tặng kèm thôi, anh còn muốn cái gì?

Đường Nguyên Minh nhìn Thịnh Hoàn Hoàn chau mày thì cảm thấy thật đáng yêu, cầm lấy cây bút cô đặt bên hợp đồng mà gõ lên trán cô: “Đừng luôn nhíu mày, già nhanh lắm.”

Nói xong, anh cúi đầu ký tên trên hợp đồng.

Mắt Thịnh Hoàn Hoàn sáng ngời, lập tức mở mực đóng dấu ra rồi đưa qua cho anh, khóe miệng nhịn không được nhếch lên trên.

Lấy được rồi, lấy được rồi, rốt cuộc cô cũng lấy được dự án của Đường thị!

Thiêm xong tự, ấn dấu tay, Đường Nguyên Minh mới nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Cứ đánh cược em có thể tiến vào top3 hay không, được thì cho dù cuối cùng em không kéo được An Gia Thụ về thì hợp đồng này vẫn hữu hiệu. Không thể, được thì em mua chiếc xe cho anh, nỗ lực lôi kéo An Gia Thụ lại đây, hoặc là tìm một người có năng lực tương đương.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn hợp đồng mà liên tục gật đầu: “Khi nào chúng ta có thể đóng dấu?”

Con dấu đại diện cho Đường thị và Thịnh Thế cần được đóng dưới sự chứng kiến cổ đông hoặc cao tầng và luật sư của hai bên, hợp đồng mới tính là chính thức có hiệu lực.

Nhìn ánh mắt như phát sáng phát nhiệt của Thịnh Hoàn Hoàn, Đường Nguyên Minh cưng chiều cười nói: “Thời gian do em quyết định.”

Thịnh Hoàn Hoàn bắt lấy hợp đồng, tạm thời không cần phiền về chuyện của Chu Tín nữa, tâm tình đặc biệt tốt, tươi cười càng rực sáng: “Vậy đến lúc đó em lập tức thông báo cho anh, bữa này em mời.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.