Chương trước
Chương sau
An Lan thành khẩn nói: “Hoàn Hoàn, Tiêu Nhi thật sự thích con, nếu không sẽ không cưới con về nhà, nhưng nó có khúc mắc, không biết yêu như thế nào, cũng không dễ dàng tin tưởng người khác.”

Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ tới gương mặt lạnh nhạt xa cách của Lăng Tiêu: “Có lẽ là vậy, nhưng năng lực của con hữu hạn, cũng không phải người có thể kéo anh ta khỏi vực sâu, xin lỗi đã làm mẹ và bà nội thất vọng rồi.”

Sau khi nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn đã tắt máy.

Kỳ thật Lăng Tiêu cần tìm một cô gái trong mắt chỉ có hắn, giống như lúc trước cô thích Mộ Tư, trong lòng chỉ có anh ta, mọi chuyện đặt anh ta ở vị trí đầu tiên, dũng cảm nhiệt tình mà bỏ hết tất cả vì anh, chỉ có cô gái như vậy mới được hắn tin tưởng.

Nhưng cô vĩnh viễn không để mình biến thành dáng vẻ kia nữa. Hiện tại cô càng biết yêu bản thân, biết mình cần gì, dù cô biết mình đã rung động với Lăng Tiêu, nhưng vẫn có thể giữ được lý trí, sẽ không bị tình yêu làm choáng váng đầu óc, mất đi bản thân.

Cũng có thể là vì chưa thích đến mức một hai phải ở bên nhau!

Thịnh Hoàn Hoàn vỗ vỗ cái đầu phát đau, chuyện của cô và Lăng Tiêu đã có kết cục rồi, nghĩ thêm cũng chỉ là lo sợ không đâu, sẽ không có thay đổi được gì cả.

Sau đó An Lan không gọi đến nữa, Thịnh Hoàn Hoàn gọi cho Mộ Tư, nói với anh ta tối mai cô sẽ đến thăm anh.

Sau đó cô lái chiếc Halley đến đoàn xe Vũ Yến.

Cô nhìn thấy Triệu Giai Ca và Lam Nhan ở đoàn xe, trong khoảng thời gian cô không ở đây, hai người này đã hoà mình với người trong đoàn xe, ngay cả Lý Hưng Hoài và Cao Dương cũng phải lau mắt mà nhìn.

Lý Hưng Hoài triệu tập cả đoàn xe để mở họp, Lăng Kha cũng tới, bởi vì ngày mai cuộc đua quốc tế sẽ bắt đầu ra mắt, cuối tuần tay đua cả nước sẽ lần lượt đi đến Hải Thành.

Mấy ngày nay các cô phải nắm chặt thời gian luyện tập, tay đua trong cùng một đoàn xe có thể đánh giá lẫn nhau.

Sau khi hội nghị kết thúc, Lý Hưng Hoài giữ Thịnh Hoàn Hoàn lại, ông đã thu gom thành tích của mấy tay đua tương đối nổi bật kỳ thi trước rồi đưa cho Thịnh Hoàn Hoàn xem: “Có tự tin không?”

Thịnh Hoàn Hoàn nhướng mày: “Ông nói là vào trận chung kết hay là lấy thưởng?”

Lý Hưng Hoài bật cười: “Tôi không dám tạo áp lực quá lớn cho cô, chúng ta vào trận chung kết trước, còn thứ hạng tiếp theo thì nỗ lực tranh thủ.”



Thịnh Hoàn Hoàn nhận lấy tư liệu rồi xoay người nhìn ra bãi đỗ xe bên ngoài, thấy Triệu Giai Ca thỉnh thoảng nhìn vào đây thì hỏi Lý Hưng Hoài: “Thực lực của Triệu Giai Ca và Lam Nhan thế nào?”

Lý Hưng Hoài nghiêm túc nói cho cô: “Nói thật, thực lực của họ làm tôi giật mình, đặc biệt là Triệu Giai Ca, tôi vốn không xem trọng cô ta, nhưng cô ta tiến bộ rất lớn, là tay đua rất có tiềm lực, tuổi còn trẻ mà có chí tiến thủ như vậy cũng hiếm.”

Thịnh Hoàn Hoàn nghe nói hiện tại Triệu Giai Ca đang phát triển trong giới showbiz, còn dùng cờ hiệu là tiểu thư đứng đầu Hải Thành, tuy mới ra mắt, nhưng chỉ dựa vào nhan sắc và gia thế cũng đã kiếm được một đám fan.

Nếu cô ta có thể lấy được thành tích tốt trên cuộc đua quốc tế thì danh tiếng sẽ tăng vọt, hơn nữa gia thế của cô ta tốt, không thiếu tài nguyên, chen chân trở thành sao hạng A chỉ là vấn đề thời gian.

Còn Lam Nhan, chỉ cần cô ta có thể tiến vào chung kết thì tuyệt đối sẽ trở thành người nổi tiếng trong giới giải trí.

Thịnh Hoàn Hoàn không tính nán lại đoàn xe, cô chuẩn bị trả xe máy lại cho Lý Vệ Lâm, sau đó lại mượn một chiếc đua xe, chở anh ta chạy trên đường băng vài vòng.

Nhưng vừa ra khỏi văn phòng thì Triệu Giai Ca đã gọi cô lại: “Thịnh tiểu thư, có hứng thú so một trận không?”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn lại Triệu Giai Ca, chỉ thấy cô ta mặc một bộ đồ đua xe, tóc cột đuôi ngựa cao cao, trên tay cầm mũ giáp, nhìn xinh đẹp lại rất ngầu.

Thịnh Hoàn Hoàn còn chưa kịp nói gì thì Lăng Kha đã muốn chạy tới trước mặt cô, nổi giận đùng đùng nói: “Hoàn Hoàn, so với cô ta đi, giành mặt mũi lại cho tớ.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày lại: “Cậu thua cô ta?”

Lăng Kha vịt chết còn mạnh miệng: “Nếu không phải cô ta giở trò thì sao thắng được tớ chứ.”

“Nhưng đêm nay tớ có việc.” Hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn rất bận, thật vất vả mới dành ra được chút thời gian nên không muốn lãng phí trong việc này, vì thế cô xin lỗi mà nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Xin lỗi Triệu tiểu thư, cô tìm đội viên khác so trước đi!”

“Thịnh phó đội trưởng, cô gần như không tới đoàn xe, chẳng lẽ cô không quan tâm tay đua của đoàn xe tiến bộ như thế nào sao? Chỉ so với tôi một trận thì chậm trễ bao nhiêu thời gian của cô chứ?” Triệu Giai Ca không thuận theo không buông tha, còn lấy thân phận phó đội trưởng để nói.

Một mặt là ám chỉ Thịnh Hoàn Hoàn làm lơ kỷ luật đoàn xe, coi khinh thi đấu, một mặt lại chỉ Thịnh Hoàn Hoàn không quan tâm đội viên, thân là phó đội trưởng lại không làm gì.

Lúc này Lam Nhan cũng xen vào: “Thịnh tiểu thư, không phải cô nghe nói gần đây Giai Ca tiến bộ rất lớn nên cảm thấy không thắng nổi đó chứ?”

Triệu Giai Ca nhìn chằm chằm Thịnh Hoàn Hoàn: “Luyện tập, chỉ đạo chúng tôi là chức trách của phó đội trưởng, không phải sao?”



Không khí bỗng trở nên căng thẳng, những người khác trong đoàn xe đều không dám lên tiếng, đây là những thiên kim tiểu thư nhà giàu Hải Thành đang âm thầm phân cao thấp, bọn họ xen mồm làm gì?

Lăng Kha nghe hai người nói xong thì lên tiếng bênh vực Thịnh Hoàn Hoàn: “Các người có ý gì, trước kia không phải Hoàn Hoàn chưa so với hai người, cô ấy đã nói đêm nay có việc, các người còn...”

“Lăng Kha.” Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên cắt ngang lời Lăng Kha nói, nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Được, tôi so với cô.”

Sau đó cô nhìn về phía những đội viên khác trong đoàn xe, cười nhạt và nói: “Các người ai muốn so thì cùng đến đây đi!”

Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn so mấy trận với người trong đoàn xe, sau khi kết thúc còn sắc bén chỉ ra ưu thế và khuyết điểm của mỗi người, bao gồm Triệu Giai Ca và Lam Nhan.

Nhưng xem vẻ mặt của họ thì hiển nhiên không coi lời cô nói ra gì, bởi vì vừa rồi Thịnh Hoàn Hoàn chỉ nhanh hơn họ một chút mà thôi. Mà Triệu Giai Ca và Lam Nhan đều cảm thấy mình chưa dùng hết sức, nếu dùng hết thực lực thì Thịnh Hoàn Hoàn chưa chắc là đối thủ của họ, cho nên vì sao phải nghe theo cô?

Còn nữa, cô từng lên sân thi đấu à, cô có giành được cúp thưởng chưa mà dám vung tay múa chân về kỹ thuật lái xe của họ?

Thịnh Hoàn Hoàn đã hết sức, còn có nghe không là chuyện của họ, làm phó đội trưởng, cô không có lỗi với xưng hô này.

Chỉ điểm xong họ, cô liền trực tiếp đi tìm Lý Hưng Hoài rồi từ chức phó đội trưởng, Triệu Giai Ca nói một câu rất đúng, cô không thể chiếm vị trí mà không làm gì!

Lý Hưng Hoài cũng biết cô bận nên không làm khó, phê duyệt rất dứt khoát, chỉ nhìn cô mà cười nói: “Vừa rồi cô chưa dùng hết sức.”

Thịnh Hoàn Hoàn cũng cười cười: “Ai lại dùng hết sức chứ?”

Đừng tưởng rằng cô không biết tâm tư của Triệu Giai Ca và Lam Nhan.

Lăng Kha và Thịnh Hoàn Hoàn cùng đi, Thịnh Hoàn Hoàn trả Halley lại cho Lý Vệ Lâm, sau đó ngồi xe Lăng Kha trở về.

Thời gian đã khuya, ngày mai là thứ hai, cô phải đi làm thủ tục ly hôn với Lăng Tiêu, trở lại công ty nhất định còn có một trận đánh ác liệt, cô phải bảo đảm ngủ đủ, cho nên đêm nay không mượn xe!

8 giờ sáng thứ hai, Thịnh Hoàn Hoàn đúng giờ xuất hiện ngoài cổng Cục Dân Chính.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.