Chương trước
Chương sau
“Không có khả năng, chiếc xe này nhiều nhất chỉ đến một ngàn vạn thôi, hai người cảm thấy Lăng Tiêu sẽ vì chút tiền này mà đặc biệt đến mắng em một trận à?”

Một chiếc xe đua chỉ là thứ cỏn con đối với Lăng Tiêu, hắn căn bản sẽ không để vào mắt.

Lăng Kha càng bi quan: “Hoàn Hoàn, hai người vừa ly hôn, anh ta có vì chuyện này mà đuổi cậu ra khỏi đoàn xe không?”

Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu: “Lúc ly hôn còn không làm khó tớ, hiện tại càng không, cùng lắm thì tớ đền bù tổn thất lần này thôi.”

Nam Tầm là người bình tĩnh nhất, khoanh tay trước ngực nhìn Thịnh Hoàn Hoàn: “Vì sao cảm thấy Lăng Tiêu sẽ không tới tìm em? Em đừng quên trước đó em từng đấu với Lăng Tiêu, còn thắng anh ta, cho nên thực lực của em như thế nào thì Lăng Tiêu đã quá rõ rồi. Còn nữa, vì sao anh ta mua miếng đất Vũ Yến này mà lại giữ lại đoàn xe Vũ Yến đã sa sút đến mức không còn giá trị này lại?”

Thịnh Hoàn Hoàn trầm ngâm: “Đây là yêu cầu duy nhất của Lý đội, nếu không ông ấy sẽ không bán cho Lăng Tiêu.”

Nam Tầm cười nói: “Em cảm thấy lấy thực lực và tác phong của anh ta, muốn Vũ Yến biến mất khó lắm à?”

Thịnh Hoàn Hoàn trầm mặc, trong lòng xuất hiện một suy nghĩ, nhưng lại cảm thấy quá khó tin, lập tức bị cô phủ nhận, cô không muốn tự mình đa tình.

Nam Tầm duỗi tay búng một cái lên đôi mày bất giác nhăn lại của Thịnh Hoàn Hoàn: “Đừng rối rắm, là vì em đó, nếu bồi dưỡng em thành tay đua giống như Kim Thần, kết hợp với điều kiện ưu việt của em thì một người có thể tạo ra một đoàn xe, cho nên em còn cảm thấy Lăng Tiêu sẽ không tới tìm em sao?”

Vì cô? Thì ra Lăng Tiêu xem trọng cô như thế sao?

Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi nhớ tới tiền đặt cược của cô và Lăng Tiêu, cùng với cuộc đối thoại lúc đó giữa họ:

“Tôi muốn tham gia cuộc thi quốc tế tháng sau.”

“Ai cũng có trách nhiệm làm vẻ vang cho nước nhà.”

“Đừng làm tôi mất mặt.”

“Anh yên tâm, tuyệt đối không làm anh mất mặt, tôi không dám nói đảm bảo vươn tầm quốc tế, nhưng nhất định lấy được giải top 3 trong nước.”

“Muốn lấy thì phải lấy quán quân.”

“Thành giao.”

“Nếu không lấy được thì năm nay đừng mong ra khỏi cửa nữa.”

“Được, quyết định vậy đi.”

Khi đó vì cô uống say suýt bị tên tiểu nhân Chu Duệ mang đi, sau đó là Mộ Tư cứu cô rồi đưa tới chỗ anh ta ở, vì chuyện này mà Lăng Tiêu muốn cấm túc cô.



Đương nhiên cô không muốn bị nhốt nên nghĩ mọi cách lấy lòng hắn, nhưng hắn không chút dao động, thẳng đến khi cô đưa ra yêu cầu muốn đi tham gia cuộc đua quốc tế.

Hiện tại ngẫm lại, lúc ấy Lăng Tiêu chấp nhận rất sảng khoái, còn nói “Muốn lấy thì phải lấy quán quân”. Là vì hắn thật sự tin tưởng cô, hay chỉ thuận miệng nói mà thôi?

“Đừng nghĩ nữa, em đưa xe trở về thì Lý Hưng Hoài nhất định sẽ báo cáo chuyện này lên trên, thứ sáu quảng bá cuối tuần chính thức thi đấu, hôm nay đã là thứ ba, cho dù em không tham gia đợt quảng bá thứ sáu thì cũng chỉ còn lại ba ngày, ngày mai anh ta nhất định sẽ tìm em.”

Nói xong Nam Tầm vỗ vỗ vai Thịnh Hoàn Hoàn: “Đã khuya, trở về đi!”

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu, chuyện này đã xảy ra, hiện tại cứ suy nghĩ nhiều cũng vô dụng, thôi thì trở về cùng bọn Lý đội nghĩ cách đi!

Đáng thương cho Lý đội, nhìn thấy chiếc xe biến thành như vậy thì nhất định sẽ đau lòng muốn chết, đêm nay sẽ mất ngủ!!!

Thịnh Hoàn Hoàn đưa Nam Tầm và Lăng Kha trở về trước mới gọi điện thoại thông báo cho Lý Hưng Hoài rồi lái xe về đoàn xe.

Khi trở lại đoàn xe thì trời đã khuya, vừa đến cửa liền thấy Lý Hưng Hoài và Cao Dương, xe còn chưa dừng lại thì hai người đã chạy tới, nhìn chằm chằm vào đuôi xe.

Thịnh Hoàn Hoàn xuống xe, cảm thấy không còn mặt mũi đối mặt với họ.

“Hoàn Hoàn, cô không sao chứ?” Tuy vừa rồi đã xác nhận Thịnh Hoàn Hoàn không bị thương qua điện thoại, nhưng Lý Hưng Hoài và Cao Dương vẫn không yên tâm.

Thịnh Hoàn Hoàn giơ tay dậm chân trước mặt bọn họ, chứng minh mình vẫn khỏe, sau đó đầy áy náy mà nói: “Tôi thật sự không có việc gì, nhưng chỉ sợ chiếc xe này không lên sân thi đấu được.”

Lý Hưng Hoài nhìn chiếc xe bị đụng đến mức mông nở hoa trước mặt thì tiếc hận buông tiếng thở dài, sau đó mới hỏi: “Đây là chuyện gì?”

Cao Dương thực tức giận: “Tên chết tiệt nào đụng vậy, mù rồi à?”

Nhìn hai người, Thịnh Hoàn Hoàn nói ra tên “Kim Thần”.

Tăng lên: “Kim... Kim Thần?”

Lý Hưng Hoài: “Là Kim Thần kia sao?”

Hoàn Hoàn gật đầu: “Chính là anh ta.”

Lý Hưng Hoài và Cao Dương rất kinh ngạc.

Lý Hưng Hoài nghi hoặc nói: “Lấy kỹ thuật của Kim Thần thì không nên phạm phải loại sai lầm cấp thấp như đâm vào đuôi xe như vậy!”

Cao Dương: “Trừ phi anh ta cố ý.”

“Cao Dương, thật sự bị ông nói trúng rồi!” Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt đau đầu mà nói: “Trước kia tôi từng đắc tội anh ta, đêm nay có so một trận trên đường số ba với anh ta, sau đó xe liền thành như vậy.”



Cao đội Lý đội: “...”

So một trận mà xe thành như vậy!!!

“Ai thắng?” Cao Dương và Lý Hưng Hoài đầy chờ mong mà nhìn Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Hoàn Hoàn không đành lòng làm họ thất vọng: “Không biết, mới chạy một nửa đã bị anh ta đụng phải.”

Cao Dương và Lý Hưng Hoài rất tiếc nuối.

Tiếp theo Cao Dương lại hỏi: “Kim Thần lái xe gì?”

Thịnh Hoàn Hoàn trả lời: “Xe đua của Quân Hạm, cụ thể có phải chiếc anh ta dùng thi đấu hay không thì không biết, nhưng nhìn dáng vẻ không sốt ruột đó thì chắc không phải xe chuyên dụng.”

Cao Dương lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, chỉ than đáng tiếc.

Thịnh Hoàn Hoàn cũng không muốn bọn họ ôm hy vọng quá lớn với cô, vì thế nói một câu: “Thực lực của Kim Thần rất mạnh.”

Dù anh ta đổi xe thì có lẽ cô cũng không phải đối thủ của anh.

Thịnh Hoàn Hoàn cứ cảm thấy những lời nói trước khi rời đi của Kim Thần không phải là cố ý hù dọa, thứ hạng của anh ta có thể đứng trong top5 cả Châu Á thì chứng minh thực lực không thể khinh thường. Có lẽ tốc độ của anh ta hơn xa cô, cho nên đừng ôm hy vọng quá lớn.

Nghe xong những lời này của Thịnh Hoàn Hoàn, Lý Hưng Hoài nhíu mày nói: “Hoàn Hoàn, cô đừng tạo áp lực quá lớn cho mình, chúng tôi cũng không trông cậy vào cô đoạt giải quán quân ngay trong lần đầu, nếu cô có thể tiến vào top5 trong cuộc đua quốc tế lần này thì chúng tôi đã vừa lòng.”

Cao Dương lập tức bồi thêm một câu: “Nhưng nhất định phải vượt qua Trần Phỉ Phỉ.”

Thịnh Hoàn Hoàn cảm kích gật đầu: “Cảm ơn hai người trấn an, tôi nhất định sẽ dùng hết toàn lực, nhưng chiếc xe này...”

Cao Dương tùy tiện nói một câu: “À, không có gì, chỗ Lăng tổng còn có một chiếc, lái chiếc của anh ta lại đây là được.”

Lý Hưng Hoài cũng nói: “Đúng rồi, may mà lúc mua Lăng tổng có dự bị để lại một chiếc, cho nên cô đừng áp lực tâm lý quá, chúng tôi sẽ nói rõ chuyện này với Lăng tổng, hơn nữa trách nhiệm trong việc này cũng không phải do cô, Lăng tổng sẽ tìm Quân Hạm đòi bồi thường.”

Nghe vậy Thịnh Hoàn Hoàn mới biết Lăng Tiêu còn có một chiếc xe, khó trách hai người này không sốt ruột chút nào, thì ra còn để lại một chiếc để dự phòng.

Từ từ, vừa rồi Cao đội nói xe ở chỗ của Lăng Tiêu, phải lái xe của hắn lại đây, nói cách khác chiếc xe kia đang ở gara của Lăng Tiêu?

Thịnh Hoàn Hoàn lại cảm thấy đau đầu!!!

Lý Hưng Hoài cho rằng Thịnh Hoàn Hoàn còn đang áy náy nên an ủi: “Thời gian không còn sớm, cô trở về ngủ một giấc cho ngon, đừng nhọc lòng chuyện xe đua, chúng tôi sẽ giúp cô giải quyết.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.