Bạch quản gia thấy tình hình không đúng thì lập tức cúi người lui ra ngoài, tranh thủ gọi điện thoại cho Thịnh Hoàn Hoàn.
Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn đã lặt trụi cả chậu hoa, cả lá cây cũng không còn mấy mảnh.
Mãi đến khi Bạch quản gia gọi điện thoại tới, Thịnh Hoàn Hoàn mới đột nhiên bừng tỉnh, nhìn chậu hoa mình yêu thích chỉ còn cái thân trụi lủi thì đau lòng muốn chết, sao cô lại trở nên dễ lo nghĩ như vậy?
Điện thoại vẫn luôn vang lên, Thịnh Hoàn Hoàn vội bắt máy: “Bạch quản gia?”
Chẳng lẽ Lăng Tiêu đã xảy ra chuyện gì?
Bạch quản gia lập tức nói: “Thiếu phu nhân, cô có ở nhà không, nếu ở nhà thì tranh thủ xuống lầu nhìn xem, thiếu gia còn đang quỳ trên mặt đất!”
Có ý gì, Lăng Tiêu đến nhà rồi sao?
Chẳng lẽ Lăng Tiêu không trả lời tin nhắn của cô là do trực tiếp chạy đến nhà cô?
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức cúp điện thoại chạy ra bên ngoài, xông ra hành lang nhìn xuống thì thấy Lăng Tiêu quỳ một gối cách một cái bàn trước Thịnh Xán.
Cô không biết hai người đang nói cái gì, nhưng cô biết có thể khiến Lăng Tiêu cúi đầu khó đến mức nào.
Giờ khắc này, trái tim đắng chát của cô lại hiện ra chút ngọt ngào.
Lăng Tiêu như vậy mới có tư cách làm bước của con cô!
Thịnh Hoàn Hoàn đau lòng Lăng Tiêu, lập tức bước nhanh đi xuống lầu.
“Cậu có điểm nào đáng để tôi cho cậu thêm một cơ hội?”
Vấn đề này của Thịnh Xán làm khó Lăng Tiêu, hắn trầm mặc hồi lâu mới trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880821/chuong-1280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.