Thịnh Hoàn Hoàn không biết nên làm sao từ chối nên nói một câu: “Em muốn về nhà.”
Vẻ dịu dàng trên mặt Đường Nguyên Minh biến mất một nửa, không cho phép từ chối mà nói: “Ăn cơm trước, cơm xong anh có việc muốn nói với em.”
Nói xong anh quay người rời khỏi phòng ngủ.
Thịnh Hoàn Hoàn đứng dậy xuống giường, lúc này phần bụng mơ hồ truyền đến cảm giác nhói nhói, cô liếc nhìn ra ngoài cửa rồi bước vào phòng tắm.
Cô vén áo lên thì nhìn thấy trên phần bụng trắng nõn của mình đỏ bừng lên, trên đó còn có hai vết trầy như dấu móng tay để lại.
Thịnh Hoàn Hoàn chỉ cảm thấy một luồng khí lành từ tứ chi tràn ra toàn thân làm cô rùng mình.
Khi cô ngủ, Đường Nguyên Minh đã làm gì cô?
Không, phải nói là hôn mê!
Hôm nay cô ngửi được mùi thuốc lá bạc hà nhàn nhạt trên người Đường Nguyên Minh, cô không phòng bị, xem ra là mùi đó làm cô hôn mê.
Thịnh Hoàn Hoàn càng nghĩ càng sợ hãi, ngẩng đầu đã nhìn thấy tấm gương trên bồn rửa mặt vỡ nát, trên đó còn dính máu.
Cảnh tượng trước mặt làm sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn trắng bệch.
Lúc này tiếng đập cửa truyền đến từ bên ngoài: “Hoàn Hoàn?”
Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng rất nhanh nên lập tức tiến lên khóa cửa lại: “Anh chờ một chút, em muốn đi vệ sinh.”
Nhưng Đường Nguyên Minh không hề rời đi, anh biết cô đã trông thấy vết máu trên bồn rửa mặt: “Hoàn Hoàn, em ra đây đi, anh sẽ không làm tổn thương em.”
Nhưng với vết thương trên bụng, thử hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880793/chuong-1251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.