Khi mơ mơ màng màng, Đường Dật còn suy nghĩ: Chưa thấy cô gái nào uống giỏi như thế, vóc dáng cô ấy nhìn không lớn mà tửu lượng lại mạnh như thế.
Mà lúc này Lăng Kha đang nhìn Đường Dật mà lắc đầu: “Chưa thấy đàn ông nào uống yếu thế này.”
Vốn tưởng rằng uống say còn có người đưa cô về nhà, không ngờ Đường Dật lại ngã xuống nhanh như vậy!
Kết quả cô còn phải chăm sóc anh.
Lăng Kha dùng hết kiên nhẫn mới hỏi ra địa chỉ nhà Đường Dật, mang tâm tính báo ân mà đưa anh trở về.
“Cô là?” Một lão thái thái mở cửa rồi nghi hoặc nhìn Lăng Kha.
“Dì, cháu tên là Lăng Kha, bạn của Đường Dật.” Lăng Kha chỉ chỉ chiếc xe bên ngoài của mình: “Đường Dật uống say, làm phiền dì cho người dìu anh ấy vào nghỉ ngơi.”
“Thiếu gia?” Lão người hầu lo lắng đi ra ngoài, sau đó lại khó xử nhìn về phía Lăng Kha: “Lăng Tiểu thư, trong nhà chỉ một mình bà già này, cô xem…”
Lăng Kha: “… Không có gì, tôi mạnh lắm, tôi giúp cho.”
Sau khi đỡ Đường Dật về phòng, Lăng Kha đã mệt đến thở hồng hộc, Đường Dật uống say còn quá đáng mà đè hết tay chân lên người cô.
Lăng Kha thực sự không còn sức lực nên miễn cưỡng để anh đè một hồi.
Lão người hầu ngoài cửa nhìn cảnh này mà nhẹ nhàng đóng cửa lại, sau đó vội gọi điện thoại cho lão thái thái Đường gia: “Lão phu nhân, thiếu gia dẫn một người phụ nữ trở về, tôi thấy cô bé này nhìn không tệ…”
Chờ Lăng Kha thở phì phì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880737/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.