Cô ta đứng ở đó mà Lăng Thiên Vũ lại chạy về hướng Thịnh Hoàn Hoàn. 
Lăng Tiêu nhìn Thịnh Hoàn Hoàn liên tục hôn Lăng Thiên Vũ mấy cái thì trong lòng hơi ghen ghét, cô thích Thiên Vũ như vậy sao? 
“Lăng Gia, đừng nhìn, xử lý vết thương quan trọng hơn.” Đường Dật xách hộp y tế đi đến trước mặt Lăng Tiêu mà trêu chọc. 
Vệ sĩ đưa một cái ghế đến chỗ Lăng Tiêu. 
“Chỉ bị thương ngoài da thôi, qua mấy ngày là khỏi.” 
Đường Dật kiểm tra vết thương của Lăng Tiêu rồi hững hờ nói: “Không ngờ anh lại mời Thịnh Hoàn Hoàn đến, để ba người phụ nữ ở chung một chỗ, anh không sợ họ đánh nhau?” 
Lăng Tiêu lạnh lẽo liếc Đường Dật: “Anh nói thật nhiều.” 
Đường Dật cười cười, lúc xử lý vết thương cho hắn mà ánh mắt thỉnh thoảng cứ đảo qua Thịnh Hoàn Hoàn vài lần: “Chậc, vợ cũ của anh thật là càng nhìn càng đẹp mắt, khó trách nhiều người thích cô ấy như vậy.” 
Lăng Tiêu sầm mặt lại: “Nhìn nữa móc mắt anh xuống.” 
Hắn dừng một chút rồi lại lầm bầm nói: “Những người kia thích cô ấy không chỉ vì xinh đẹp.” 
Đường Dật rất muốn cười, nhưng lại không dám. 
Thật muốn chụp lại dáng vẻ này của Lăng Gia để Diệp Sâm nhìn xem. 
Lúc này người có sắc mặt khó coi nhất chính là Lam Nhan. 
Lựa chọn của Lăng Thiên Vũ không khác gì vả mặt cô ta trước mặt mọi người, cô ta mới là mẹ của cậu, nhưng trong mắt cậu chỉ có người ngoài là Thịnh Hoàn Hoàn. 
Lam Nhan không cam tâm nên đi về hướng Thịnh Hoàn Hoàn, cố 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880716/chuong-1174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.