Cô chùi nước mắt, nhìn xem người đàn ông không nên xuất hiện trước mặt mà hỏi: “Sao anh lại tới đây?”
Lăng Tiêu không giải thích mà chỉ đưa tin nhắn kia cho cô xem.
Thịnh Hoàn Hoàn có chút kinh ngạc: “Anh biết người này?”
Lăng Tiêu lắc đầu: “Không biết, hơn nữa đối phương không muốn để tôi biết mình là ai.”
Lăng Tiêu cất điện thoại đi, vươn một tay bế Thịnh Hoàn Hoàn lên khỏi mặt đất, động tác bá đạo lại hết sức dịu dàng.
Thịnh Hoàn Hoàn kinh hô một tiếng, Lăng Tiêu lập tức trấn an nói: “Người kia bị tôi đánh bị thương rồi, sẽ không tới nữa.”
Tức là hắn đã cứu cô một mạng sao?
“Người kia bị bắt rồi sao?”
Đôi mắt đen của Lăng Tiêu sầm xuống: “Không có.”
Chờ Thịnh Hoàn Hoàn an tĩnh lại, Lăng Tiêu mới đặt cô lên giường: “Hộp y tế ở đâu?”
Thịnh Hoàn Hoàn chỉ về một hướng, Lăng Tiêu xoay người đi lấy.
Nhìn bóng lưng thon dài cao lớn trước mắt, trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn rất phức tạp, nhưng rất nhanh những cảm xúc phức tạp này đã bị lý trí đè xuống.
Nếu như cô là Lăng Tiêu, nhận được tin nhắn này cũng sẽ không chút do dự tiến đến cứu cô, không liên quan đến cái gì khác, chỉ vì mạng người quan trọng mà thôi.
Rất nhanh Lăng Tiêu đã xách hộp y tế tới rồi bận rộn ở một bên.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn dung mạo tuấn tú đến gần thì mở miệng hỏi: “Vì sao không gọi điện thoại nhắc nhở tôi?”
Vậy thì không cần làm phiền hắn đích thân chạy đến một chuyến.
Lăng Tiêu không ngẩng đầu: “Gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880536/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.