Nam Tầm lại nhìn về phía Cố Nam Thành: “Vừa rồi anh bảo tôi đăng Weibo làm sáng tỏ cho các người, hiện tại tôi nói cho anh biết, Nam Tầm này sẽ không nói dối cho các người nữa, muốn tôi gánh tội thay à, nằm mơ.”
Nhìn sắc mặt xanh lè của Cố Nam Thành, Nam Tầm dừng một chút rồi lạnh nhạt nhếch môi đỏ lên: “Từ xưa đến nay, người chủ động gắn sừng lên đầu mình chắc cũng chỉ có anh thôi Cố Nam Thành à.”
Mỗi một chữ Nam Tầm nói ra đều như con dao sắc bén cắt nát tôn nghiêm của Cố Nam Thành thành từng mảnh từng mảnh.
Gã nhìn người phụ nữ hào hoa phong nhã trước mắt mà tim co rút đau đớn từng cơn: Nam Tầm, tôi chỉ bị cô ép thôi.
Vì sao chúng ta không thể chia tay trong hoà bình?
Trước nay đều là tôi chiều theo cô, vì sao cô không thể chiều tôi một lần?
“Nói nhảm với loại người này làm gì, không bằng chúng ta trở về ngồi vững vào tội danh bọn họ gán cho mình đi?” Diệp Sâm đột nhiên trở nên không đứng đắn, vươn tay ôm lấy eo Nam Tầm.
Nam Tầm không né tránh mà hào phóng để mặc Diệp Sâm ôm mình rồi xoay người rời đi cùng Diệp Sâm.
Cố Nam Thành nhìn bóng lưng Nam Tầm và Diệp Sâm, sắc mặt đen như ép được mực ra, lồng ngực nghẹn đến mức thở không ra hơi.
Nam Tầm mặc lễ phục đính hôn của họ mà đi theo Diệp Sâm, cô đang trả thù gã sao? . Truyện Ngôn Tình
Còn vẻ thất vọng trong đôi mắt đỏ bừng của Cố Hoan cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880529/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.