Bốn phía bắt đầu nghị luận ầm ĩ, đứa nhỏ còn bé như vậy sẽ không nói dối, tức là lời của cô bé chính là chân tướng, các quý phụ lập tức hóa thân thành sứ giả chính nghĩa mà mắng Trần Do Mỹ rất thảm.
Đối với các quý phụ mà nói, tiểu tam vĩnh viễn là đối tượng mà họ đề phòng, họ vừa căm ghét vừa hận tiểu tam, muốn trách thì trách Trần Do Mỹ đã làm chuyện mà ai cũng ghê tởm.
Nghe những lời chói tai này, sắc mặt Trần Do Mỹ trắng nhợt, thân thể mảnh khảnh lung lay muốn ngã.
Cố Nam Thành vội đỡ lấy cô ta rồi tức giận trừng Nam Tầm, sau đó mới nhìn về hướng Hoan Hoan: “Hoan Hoan, con còn nhỏ nên không hiểu được chuyện của người lớn, kỳ thật cha mẹ đã sớm ly hôn, sợ con thương tâm mới không nói cho con biết.”
Hốc mắt Cố Hoan đỏ bừng: “Cha gạt con.”
Cố Nam Thành nói dối không chớp mắt, dùng giọng điệu dịu dàng nhất nói ra lời nói dối hèn hạ nhất: “Cha không lừa con, cha và mẹ con đã sớm không có tình cảm, dì Tiểu Mỹ không phải người phụ nữ xấu, dì ấy là người cha yêu.”
Ai ngờ không biết Cố Hoan bị câu nào kích thích mà chỉ vào Trần Do Mỹ mà khóc rống nói: “Bà ta là người phụ nữ xấu, là bà ta giành mất cha, làm con với mẹ không có nhà để về, chỉ có thể ở khách sạn, nếu không phải dì Hoàn Hoàn cho mẹ tiền thì mẹ căn bản không có tiền mua nhà.”
Mọi người lập tức thổn thức, tiếng mắng chửi càng dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3880526/chuong-979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.