Thịnh Hoàn Hoàn nhướng mày lên, đôi mắt xinh đẹp chợt loé: “Anh cũng rất thông minh, được, một lời đã định.
”
Thịnh Hoàn Hoàn không nán lại nữa mà giơ chìa khoá xe trong tay về hướng Lý Vệ Lâm: “Lý tiên sinh, anh không ngại cho tôi mượn xe chạy hai ngày chứ?”
Kỳ thật cô khá mê muội cảm giác đua xe trong gió này, nhưng gần đây cô rất bận, không có cơ hội lái xe, mượn hai ngày là muốn sửa xong vết trầy trên xe máy rồi trả lại cho anh.
Lý Vệ Lâm vốn còn muốn đưa Thịnh Hoàn Hoàn trở về để mượn cơ hội này để lấy lại mặt mũi đã mất vừa rồi, nhưng hiện tại nhìn dáng vẻ chưa đã thèm của Thịnh Hoàn Hoàn, anh lại không đành lòng nói ra lời từ chối: “Cô cầm đi, lái cẩn thận một chút.
”
“Được, cảm ơn.
” Thịnh Hoàn Hoàn không khách sáo mà đội mũ rời đi.
Lý Vệ Lâm nhìn bóng dáng Thịnh Hoàn Hoàn, thật lâu không thể hoàn hồn, lòng bàn tay như còn vươn vấn nhiệt độ của cô, thì ra eo phụ nữ lại mềm và mảnh như thế.
Lý Vệ Lâm có nữ thần yêu thầm, ngặt nổi nữ thần người ta chướng mắt anh, cho nên mãi đến hiện tại vẫn là xử nam.
Xúc cảm Thịnh Hoàn Hoàn để lại trong lòng bàn tay làm tâm trạng anh nhộn nhạo rất lâu, mãi đến khi bóng dáng cô hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, anh mới “Phun” ra một ngụm, rời khỏi nơi đó.
Thịnh Hoàn Hoàn đến bệnh viện khác thăm Thang Nguỵ, bụng ông trúng một phát súng, cũng may đưa đến bệnh viện kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3879822/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.