Giờ phút này, nhất cử nhất động của Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Thiên Vũ đều rơi vào mắt Lăng Tiêu.
Khi nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn ngồi trên sàn nhà, dựa vào sô pha nỗ lực học tập, mặt Lăng Tiêu trở nên âm trầm.
Không phải sách của cô bị hắn tịch thu rồi sao, đâu ra quyển nữa vậy?
Lăng Tiêu cảm nhận ra hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn rất muốn trưởng thành, cô coi lời nói của hắn trở thành gió thoảng bên tai.
Nhìn cô gái nghiêm túc ghi chép, ngón tay thon dài của Lăng Tiêu nhẹ nhàng gõ lên bàn làm việc.
Hắn nên trừng phạt cô như thế nào?
Một lát sau, Lăng Tiêu lấy di động ra.
Không bao lâu sau, giọng nói của Bạch quản gia truyền đến từ di động: “Thiếu gia.
”
Lăng Tiêu nhìn chằm chằm màn hình máy tính và hỏi: “Thiếu phu nhân ăn cơm trưa chưa?”
Bạch quản gia vừa nghe thì bắt đầu báo cáo tình hình của Thịnh Hoàn Hoàn: “Thiếu phu nhân đã ăn cơm trưa, cũng đã hết sốt, đã uống thuốc, nhìn có vẻ rất tỉnh táo.
”
Bạch quản gia còn tưởng rằng Lăng Tiêu lo lắng cho Thịnh Hoàn Hoàn, còn nhiều lời nói thêm một câu: “Thiếu gia yên tâm, hiện tại thiếu phu nhân đã không có chuyện gì.
”
“Phải không?” Giọng nói lười biếng của Lăng Tiêu truyền đến từ di động: “Nếu không có việc gì thì bảo cô ta ra ngoài phơi nắng, không cần ở trong nhà.
”
“A?” Bạch quản gia hơi ngơ ra, không khỏi nhớ tới ngày Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn lấy giấy kết hôn, Lăng Tiêu bảo Thịnh Hoàn Hoàn phơi nắng tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3879655/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.