Bước vào phòng ngủ liền phát hiện Thịnh Hoàn Hoàn đã dọn đồ đi, cô dọn ra khỏi phòng ngủ của hắn.
Ánh mắt Lăng Tiêu trầm trầm, buông túi sách xuống, thay bộ quần áo ở nhà rồi đi ra ngoài.
Bạch quản gia đứng ở ngoài cửa lập tức tiến lên: “Thiếu gia.”
Lăng Tiêu lạnh lùng mở miệng: “Dọn hết đồ của Thịnh Hoàn Hoàn, bảo cô ta cút.”
Bạch quản gia hơi ngơ ra, nhìn Lăng Tiêu lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt, không hề gợn sóng nên cũng không dám khuyên bảo, chỉ đành gật đầu và đáp: “Thưa vâng.”
Dặn dò xong, Lăng Tiêu lại bước ra bế Lăng Thiên Vũ đang ngủ say lên, sải bước rời khỏi phòng ngủ chính, từ đầu tới đuôi không nhìn Thịnh Hoàn Hoàn thêm một cái.
Lăng Thiên Vũ mở bừng hai mắt, thấy người ôm mình là Lăng Tiêu thì buông cảnh giác mà ngủ tiếp.
Thịnh Hoàn Hoàn bị người hầu đánh thức.
Khi cô mở mắt ra, liền thấy người hầu đang kéo vali của mình đi ra ngoài.
Cô còn chưa làm rõ tình hình thì hầu gái vừa kêu cô lại mở miệng nói: “Rốt cuộc thiếu phu nhân đã dậy rồi, đã thu dọn xong đồ của cô, xin cô lập tức rời khỏi Lăng Phủ.”
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức tỉnh táo lại, ánh mắt không khỏi trở nên sắc bén: “Sao lại thế này?”
Hầu gái không khỏi cúi thấp đầu xuống: “Thiếu phu nhân, đây là lệnh của Bạch quản gia, hy vọng cô đừng làm khó dễ chúng tôi.”
Nói xong, hầu gái lập tức đi ra ngoài, rất nhanh đã biến mất ở ngoài cửa.
Mà một người hầu khác cũng nhanh chóng lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3879640/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.