Cố Nam Thành rất bình tĩnh, không chút chột dạ mà trả lời: “Trần Do Mỹ nói cô ấy sẽ tìm cô để nói chuyện, tôi lo lắng sẽ xảy ra chuyện nên đi đến Trần gia, không nghĩ tới thật sự có chuyện.
”
Ai ngờ Nam Tầm nghe gã giải thích xong thì trở nên càng hùng hổ doạ người: “Vì sao Trần Do Mỹ có số điện thoại của anh? Vì sao anh lại nghe máy của cô ta? Cô ta nói cái gì anh cũng tin, đêm hôm khuya khoắt mà anh đi một mình đến Trần gia? Anh quên mất cô ta từng quyến rũ anh à?”
Cô dừng lại, tiếp theo cười lạnh: “Lo lắng xảy ra chuyện? Thế nào, sợ tôi tổn thương cô ta đến vậy sao?”
Thấy Nam Tầm hùng hổ doạ người ép hỏi, Cố Nam Thành đặc biệt phiền chán: “Sự thật chứng minh lo lắng của tôi là đúng.
”
Gã thô lỗ kéo chiếc áo tây trang sang quý ra, lại phát hiện chỗ nào cũng dơ bẩn không chịu nổi, gã âm trầm ném nó lên chiếc giường hỗn độn.
“Đó là vì tôi uống nhiều quá, bị cô ta khiêu khích nên mới mất khống chế đẩy cô ta một cái, anh cho rằng tôi thật sự muốn đẩy cô ta xuống lầu sao?”
Tối hôm qua cô uống quá nhiều, lúc ấy cũng tức điên nên quên mất họ còn đứng trên cầu thang, vì thế duỗi tay đẩy Trần Do Mỹ, cô hận con ả đó đến mấy cũng sẽ không đẩy ả vào chỗ chết.
Giết người thì đền mạng, cô không muốn mất hết tất cả vì loại người như Trần Do Mỹ.
“Uống nhiều quá? Nam Tầm cô biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3879615/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.