Đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Lăng Tiêu, Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh nói: “Đương nhiên là vì người chồng tương lai của tôi, cũng chính là anh hiện giờ.
"
Mặc dù ban đầu cô HỌC vì Mộ Tư, nhưng người được lợi cuối cùng chắc chắn là chồng và con của cô.
Còn Mộ Tư đã là quá khứ, đời này cô sẽ không xuống bếp vì anh ta nữa, anh ta cũng không cần rửa tay nấu canh cho cô.
Hình như Lăng Tiêu khá hài lòng với câu trả lời của cô, sắc mặt cũng dịu đi.
Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng thở ra, kẹp hai cục thịt Đông Pha đặt vào bát của Lăng Tiêu: “Tôi có nói với mẹ là anh thích ăn thịt Đông Pha, mẹ làm rất nhiều, anh ăn thêm một chút.
"
Người phụ nữ này đang lấy lòng hắn sao?
Còn nhớ kỹ hắn thích ăn cái gì.
Lăng Tiêu lạnh nhạt nhìn Thịnh Hoàn Hoàn một cái, dưới ánh mắt mong đợi của cô, hắn kẹp một cục thịt rồi bỏ vào miệng.
Thịnh Hoàn Hoàn cười hỏi: “Thế nào, mẹ tôi nấu ăn ngon không?"
Lăng Tiêu nuốt xuống rồi không nhanh không chậm nói một câu: “Không ngon bằng cô làm.
"
Thịnh Hoàn Hoàn: “! "
Lăng Tiêu đang khen cô sao?
Nhịp tim của Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi lỗi một nhịp, lập tức nói: “Vậy sao, có lẽ anh đã quen vị của tôi.
"
Lăng Tiêu ngước mắt nhìn cô, ánh mắt thâm trầm.
Thịnh Hoàn Hoàn phát giác mình nói sai, lập tức giải thích: “Ý tôi nói là vị đồ ăn.
"
Nói xong liền thấy Lăng Tiêu cười mà không phải cười nhìn cô, Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3879600/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.