Lăng Tiêu đã kết thúc cuộc trò chuyện của mình, nghe thấy giọng nói của lão thái thái, sắc mặt hơi trầm xuống, nhưng cuối cùng vẫn đi về hướng này.
Ánh mắt của mọi người cũng hướng về phía Lăng Tiêu.
Nhìn người đàn ông không có chút biểu cảm nào trên mặt, ánh mắt Trần Do Mỹ không cách nào rời khỏi người hắn, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn, cô đã thích hắn rồi.
Trần Do Mỹ âm thầm kéo kéo vạt áo Trần phu nhân.
Trần phu nhân tự nhiên cũng biết lợi hại trong đó, trấn an vỗ vỗ tay Trần Do Mỹ.
Lăng Tiêu bước chân vừa dừng lại, Trần phu nhân liền nhìn Thịnh Hoàn Hoàn cười nói: "Hoàn Hoàn chúng ta luôn luôn rất được trẻ nhỏ yêu thích, nếu đứa nhỏ của nó và Mộ Tư kia còn! "
“Mẹ, mẹ nói bậy bạ gì vậy!”
Trần Do Mỹ vội lên tiếng vờ ngăn Trần phu nhân lại.
Trần phu nhân tựa hồ cũng phát hiện mình nói bị hố, lập tức ngậm miệng lại.
Nhưng mục đích của họ đã thành công.
"Đứa bé, đứa bé nào?"
“Trời ạ, Thịnh Hoàn Hoàn từng có con?”
Lúc này Trần phu nhân vội vàng giải thích, "Không có không có, vừa rồi tôi nhất thời nói sai, ý tôi là nói Hoàn Hoàn thích trẻ con, rất có duyên với trẻ con.
”
Nhưng ai sẽ tin lời giải thích này của bà ta?
Trần Do Mỹ âm thầm nhìn về phía Lăng lão thái thái, quả nhiên sắc mặt lão thái thái đã trở nên rất khó coi.
Bà cụ nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, giọng nói không còn vui vẻ như lúc nãy: "Thịnh tiểu thư, tôi muốn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu-full/3879571/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.