Lâm Phàm biết chân tướng xong cả ngày đều như người mất hồn,đi vòng vòng chín chín tám mươi mốt vòng trong phòng, rốt cuộc làm Tần Vịnh đầuváng mắt hoa.“Vợ… em nghỉ chút đi…” Từ sau khi về nhà, bồng con thay tã Tần Vịnhđều giành hết vào tay, còn rủa thầm sao mình không thể cho bú.Vì thế bây giờ, hắntay trái nhóc lớn, tay phải bồng nhóc nhỏ trong lòng, lại bị vợ xoay mòng mòngtới choáng, không nhịn được thốt lên.Lâm Phàm nghe xong nhìn hắn trừng trừng mộtcách kỳ quặc, hồi lâu xoạc cẳng đi tới ngồi cạnh hắn, lưỡng lự hỏi lại “Tần Vịnh,có phải các anh điều tra lộn không? Sao anh Thái là gián điệp được?”Tần Vịnh vừanghe liền bực bội.
Hếch mũi lên trời hừmột tiếng “Sao con gấu ngốc đó không phải gián điệp! Cái mặt đó nhìn là biếtgián điệp rồi!” Năm đó Lâm Phàm tặng cho anh Thái cơm hộp, Tần Vịnh vẫn ghimtrong lòng, giờ thấy cô thấp thỏm lo lắng cho thằng đó, tức thì bắt đầu chualè.Lâm Phàm sờ cằm, khẽ cắn môi, trong lúc trầm tư thi thoảng lại liếc hắn mộtcái.
Tần Vịnh tức không chịuđược, lắc lắc cánh tay hai đứa con “Các con, ba nói có đúng không?” Hai đứa conđúng là biết giữ mặt mũi cho cha, thấy ba làm mặt quỷ với mình đều vui vẻ cườikhanh khách, còn nhễu nước miếng trong suốt dính ra khăn quấn cổ.“Ui trời, đừngnghĩ đến thằng ngu ấy nữa, mau lau này, nước miếng con sắp chảy xuống cổ rồi.”Tần Vịnh rất ấm ức, âm thầm thề nhất định phải xử lý thằng ngu kia.Lâm Phàm thởdài, cầm khăn giấy trên bàn cẩn thận lau nước miếng nhễu ra khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dac-cong-ngoc-nghech-cua-toi/3260150/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.