Lâm Phàm xông vào thang máy điên cuồng ấn số, nhìn bảng hiểnthị số tầng đi xuống với tốc độ chậm như sên mà nóng hết ruột gan.
Cô cắn răng, xoay ngườichạy vào lối cầu thang bộ, chạy như điên không ngừng nghỉ lên lầu 8.
Trong lòng thấp thỏmsuy đoán, vì sao Hera xuất hiện? Mục tiêu là Trân Hương hay là Tần Vịnh.“Cô sốtruột tìm tôi sao?”Khi Lâm Phàm thở dốc leo lên khúc quanh lầu bảy thì, bất ngờthấy Hera vòng hai tay trước ngực đứng trên cầu thang, vẻ mặt hứng thú trông xuống.LâmPhàm mím môi, cảnh giác liếc đuôi mắt quan sát tình thế chung quanh, trong ócđã vạch ra một chuỗi hành động phản ứng.“Hì hì, không cần căng thẳng.
Cô là người phụ nữ củaanh Tần, tôi mà động vào cô thì hậu quả nghiêm trọng lắm.” Hera đưa bàn taython lên che miệng cười khẽ.“Cô muốn ra tay với Trân Hương?”“Trân Hương? Là ngườilần trước nói tôi buôn lậu vũ khí?” Hera chống ngón trỏ vào cằm, hơi trề môi giảvờ suy nghĩ, kế đó lại cười quỷ dị mà mê người “Cô nghĩ nhiều quá, cô ta khôngđủ tư cách khiến tôi tự ra tay.”
“Vậy cô tới đây làm gì?” Lâm Phàm ngờ vực, theo lời cô ta thì không phải tìm TầnVịnh cũng chẳng phải vì Trân Hương.
Cô ta bất chấp việccó thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào vì cái gì?“Đương nhiên là tìm cô rồi, tôimuốn cô giúp tôi một chuyện.”“Dựa vào đâu cô cho rằng tôi sẽ giúp cô?”“Bởi vì…”Hera cười bí hiểm, uyển chuyển đi xuống cầu thang, kề tai Lâm Phàm nói nhỏ.~~~~~~~~~~~Tôilà đường phân cách chân tướng~~~~~~~~~~~“Quá xằng bậy!” Ông Tần đứng trongphòng Tần Vịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dac-cong-ngoc-nghech-cua-toi/3260124/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.