Tần Vịnh ăn xong bánh bao xá xíu yêu thích, thay đồ đi làm,lái xe đúng giờ chờ sẵn dưới lầu.“Anh đi làm đây, lát nữa má Trương sẽ tới.
Em đừng có đi lungtung.” Tần Vịnh không yên tâm căn dặn, Lâm Phàm cười đồng ý, có người quan tâmthật tốt.Tần Vịnh hài lòng gật đầu đi ra cửa, quay đầu đóng cửa thấy cô ngồitrên sofa mỉm cười vẫy tay với hắn, trong lòng ấm hẳn lên.
Chân bước phơi phớixuống lầu chui vào xe, thình lình phát hiện Lâm Lỗi giống như hồn ma xuất hiệnsau lưng mình nhìn hắn cười mờ ám.“Hề hề… anh họ, ở chung với người đẹp có kiếmchác được tí lợi lộc nào chưa?”Tần Vịnh lờ đi, coi hắn như không khí, bụng nhẩmtính xem từ giờ tới lúc tan tầm còn bao lâu nữa.
Sao dạo trước ngàynào cũng ở chung với Lâm Phàm lại không thấy thời gian dài dằng dặc thế này nhỉ?“Haiz!Anh họ mày đừng im lặng thế chứ! Mày xâm nhập khuê phòng người đẹp thành công,công lao của tao đâu có nhỏ.” Lâm Lỗi đặt tay lên vai Tần Vịnh, bị hắn gạt rakhông chút khách sáo.Lâm Lỗi xoa xoa mu bàn tay đau điếng, giễu hắn: “Xem ramày tiến triển không thuận lợi rồi.
Anh họ mày nghe taonói này, con gái á, mày phải dùng sức mạnh! Bằng không mày chờ đến chừng nào! Vớiđầu óc Lâm Phàm mày chờ đến khi cô nàng thông suốt thì con tao cũng biết đi muaxì dầu rồi.”Tần Vịnh nghe xong đăm chiêu suy nghĩ.
Em họ nói không sainhỉ, cứ chờ nữa thì hoa cúc cũng lạnh luôn [6].
Nghĩ đến đó không khỏiliếc Lâm Lỗi một cái, “Mày nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dac-cong-ngoc-nghech-cua-toi/3260113/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.