*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng hôm sau mới vừa thức dậy lại là cảm giác đó đâu nhức toàn thân. Muốn lết xuống giường cũng khó. Cảm nhận như mình mới vừa trải qua một trận " chiến tranh " mà người bị đàn áp lại là cô.
Anh đang chống tay xuống giường nghiêng mặt nhìn cô vợ đang đau nhức muốn lết cũng không xong. Cô liền thẩy cho anh ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống bực tức mà nhéo anh.
- Aaaaaaa... Vợ à.. Đau..đau...a...bỏ ra đi vợ....aaaa anh xin lỗi mà.. Tại tối hôm qua anh say quá nên không kiềm được. Anh xin lỗi mà....aaaaaa.
Anh càng giải thích cô cành nhéo mạnh tay làm anh đau đến chảy cả nước mắt. Cô thấy anh như vậy vừa giận vừa thương nên đã tha cho anh rồi lại ném cho anh cái trừng mắt làm anh lạnh cả sống lưng.
- Thôi mà vợ yêu của anh. Nha nha nha....
- Hứ không thèm quan tâm anh nữa. Đồ xấu xa... Hu hu hu..
Cô giận dỗi quay mặt đi không thèm nhìn anh nữa. Đúng là đồ đáng ghét!! Ghét của nào trời trao của đó đấy nữ chính ạ!!
Anh thấy cô quay đi liền ôm chặt lấy cô vùi mặt vào tấm lưng nhỏ bé nhưng lại đầy sự ấm áp của cô và cả mùi hương đặc biệt trên người của cô nữa.
- Aaaaa... Anh buông em ra đi mà...aa
Cô vũng vẫy trong vòng tay anh của anh. Cố đẩy cánh tay to lớn kia ra khỏi người của mình. Anh làm như không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cuong-dam/182897/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.