Giang Ninh Phiến cảm thấy chột dạ khi bị anh nhìn chằm chằm như vậy.
Anh ấy làm sao vậy?
“Anh trai câm điếc?” Hạ Tiêm Tiêm ngạc nhiên nhìn Hạng Chí Viễn.
Tay Hạng Chí Viễn trượt xuống từ trên vai Hạ Tiêm Tiêm rồi đột nhiên nắm lấy cổ áo Giang Ninh Phiến. Gương mặt anh tái nhợt, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm cô, trong mắt lộ ra sát ý, giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.
Ánh mắt đó rất đáng sợ.
Giang Ninh Phiến vẫn giữ cả hai tay trên xe đẩy em bé, cô nắm chặt ngón tay, cố gắng tỏ ra bình tĩnh: "Hạng Chí Viễn, anh đang tấn công cảnh sát, anh có biết không?"
"Giang Ninh Phiến!"
Hạng Chí Viễn hét tên cô một cách điên cuồng, đôi mắt anh cũng đỏ ngầu lên.
"..."
Giang Ninh Phiến nhìn thẳng vào ánh mắt của anh: "Hạng Chí Viễn, anh buông tay ra, nếu không tôi sẽ mời anh đến đồn cảnh sát."
Hạng Chí Viễn nhìn cô chăm chú, hận không thể chọc một cái lỗ trên mặt cô.
Giang Ninh Phiến cũng không hiểu chuyện gì đã xảy ra với anh.
Hạ Tiêm Tiêm đứng sang một bên, cô ấy cũng ngơ ngác nhìn Hạng Chí Viễn.
Hạng Chí Viễn nắm chặt cổ áo của Giang Ninh Phiến, anh siết càng lúc càng chặt, như thể anh muốn bóp cổ cô đến chết vậy. Một lúc sau, anh hét lên: "Giang Ninh Phiến! Em được lắm!"
Nói xong, Hạng Chí Viễn dùng sức đẩy cô ra sau.
Giang Ninh Phiến loạng choạng lùi về phía sau.
Hạng Chí Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559953/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.