Nghe thấy giọng nói của cô, tròng mắt đen của Hạng Chí Viễn ổn định lại rồi mới xoay người nhìn về phía cô, vẻ mặt khinh thường: "Hay nói cảnh sát vì nhân dân phục vụ, nếu đã như vậy, dựa vào đâu mà không cho công dân tốt như chúng tôi xem?"
Những cảnh sát đứng ở bên cạnh nghe thấy câu này thì đều bị chấn động mạnh.
Công dân tốt, Hạng Chí Viễn ư? Anh ta có phải không?
Giang Ninh Phiến cũng bị chấn động không nhẹ, nhưng bề ngoài vẫn duy trì vẻ bình tĩnh: "Cậu Hạng ghé thăm chắc hẳn là vì đến hỏi tiến triển của vụ án tấn công bằng súng, tôi tin là anh không có hứng thú với những vụ án khác."
Hạng Chí Viễn lạnh lùng nhìn cô, không nói gì, đảo mắt nhìn Cô Minh Thành một cái.
Cô Minh Thành nhận được tín hiệu, lập tức vọt tới bên cạnh những cảnh sát kia: "Nào nào nào, cảnh sát và nhân dân chúng ta thân như người một nhà, tôi mời các anh xuống dưới uống ly cà phê, nghe nói cà phê của Cục Cảnh sát rất ngon, nào, dẫn tôi đi nếm thử xem."
Một đám cảnh sát bị Cô Minh Thành dẫn ra ngoài.
Cảnh sát nhân dân thân như người một nhà.
Giang Ninh Phiến cạn lời nhìn về phía bóng lưng của Cô Minh Thành, sau đó kéo ghế qua ngồi xuống bên cạnh Hạng Chí Viễn.
Vết thương trên eo cô vẫn chưa hoàn toàn bình phục, bác sĩ bảo cô nằm ở trên giường nghỉ ngơi, không thể đi lại nhiều.
Cô sắp xếp tài liệu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559881/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.