Cô khen ngợi anh ta, rồi cố gắng chuyển chủ đề.
"Không cần cô khen đâu." An Vũ Dương nhìn cô một cái, giọng điệu vẫn mang theo trách móc, tay cầm quả táo đã gọt xong đưa cho cô.
"Cảm ơn."
Giang Ninh Phiến nhận lấy quả táo đưa lên miệng cắn một cái.
Với phong cách của Hạng Chí Viễn mà nói, chắc chắn sẽ không có chuyện anh giao ân oán của mình cho cảnh sát giải quyết. Vốn dĩ anh không hề tin vào cái gọi là chính nghĩa, cứ dứt khoát liều mạng chém giết một trận, thắng thì làm vua thua thì làm giặc vậy thôi.
Vậy mà anh lại để cho cảnh sát bọn họ điều tra...
Đây chính là ơn nghĩa anh trả lại cô vì cô đã cứu anh sao? Anh không chém giết đẫm máu ở Hồng Kông, không gây thêm phiền phức cho cô ở nơi thuộc quyền quản lý của cô, và để cho cảnh sát can thiệp vào một cách một quang minh chính đại.
"Anh Vũ Dương, cứ để tôi theo vụ án này đi."
Giang Ninh Phiến nói.
"Tại sao?" An Vũ Dương hỏi, mặc dù anh ta biết anh ta hỏi như vậy là dư thừa.
"Đám người kia lòng dạ độc ác, lại có nhiều vũ khí, xem ra những vũ khí đã chuẩn bị đầy đủ đó là để nhắm vào Hạng Chí Viễn. Nếu tôi nhanh chóng điều tra ra được thì Hạng Chí Viễn sẽ bớt đi một mối nguy hại ngầm."
Quả nhiên, một khi đã không giấu được, thì Giang Ninh Phiến sẽ rất thành thật. Truyện Xuyên Không
Thành thật đến mức khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559872/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.