Một vài cảnh sát vũ trang áp giải Hạng Chí Viễn đi về trước.
"Cút!" Hạng Chí Viễn lạnh lùng trừng mắt nhìn bọn họ một cái: "Mấy người dám đụng vào tôi một chút thử xem.”
“......”
Rất khó để giải thích được, mấy cảnh sát vũ trang đều bị ánh mắt sắc bén và đáng sợ của Hạng Chí Viễn dọa sợ, bất giác lùi lại một bước.
Hạng Chí Viễn ngước mắt nhìn Giang Ninh Phiến.
Cô đứng bên cạnh một giàn hoa, nơi đó chỉ còn lại một bó hoa hồng tím duy nhất không bị giẫm nát, nở rộ xinh đẹp.
Giang Ninh Phiến đứng ở đấy, nhìn anh bằng đôi mắt đỏ hoe.
Trong mắt cô hiện lên vẻ không nỡ.
Như thế là đủ rồi.
Ngực Hạng Chí Viễn tràn đầy ấm áp, anh nở một nụ cười vô cùng quyến rũ với cô, chăm chú nhìn cô thật sâu...
Chưa đầy mười giây.
Anh xoay người lại, sau đó đi về phía cánh cửa xoay tròn.
Cảnh sát vũ trang lại giống như trở thành tùy tùng của anh.
"Hạng Chí Viễn..."
Giang Ninh Phiến nhỏ giọng thì thầm, chưa kịp suy nghĩ gì đã lập tức đuổi theo.
Chạy được một nửa, cổ tay cô lại bị nắm chặt.
"Ninh Phiến, đừng qua đó." An Vũ Dương dùng sức nắm chặt cổ tay cô.
"Buông tay ra..."
Giang Ninh Phiến kích động giãy dụa, An Vũ Dương dứt khoát ôm lấy cô từ phía sau, anh ta ôm lấy hai cánh tay và cơ thể đang giãy giụa của cô vào trong lòng, ôm chặt lấy: "Cô bình tĩnh một chút, Ninh Phiến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559563/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.