Đây là cuộc hôn nhân mà suýt chút nữa cô đã bước chân vào và cũng là bản thân cô tự mình cắt đứt.
Đôi mắt của Giang Ninh Phiến gần như đỏ au, lộ ra vẻ vô cùng tuyệt vọng và đau lòng.
Để cho bản thân không còn chỗ trống dành cho sự buồn bã, Giang Ninh Phiến lao ra ngoài, đi vào thang máy lên tầng 32, trực tiếp lao đến trước của phòng 3205.
Mấy tên đàn em đứng canh ở trước cửa, nhìn thấy Giang Ninh Phiến đều lần lượt cúi đầu: “Chị Phiến.”
Giang Ninh Phiến rút súng ra, cô chẳng tốn chút sức lực nào mà giơ đến trước đầu của một đàn em, nói với giọng lạnh lùng: “Mở cửa.”
“Chị Phiến? Chị làm gì vậy?”
Mấy tên đàn em đều chết lặng.
“Tôi bảo các người mở cửa ra, ngay bây giờ!”
Giang Ninh Phiến mở khóa an toàn của súng, ngón trỏ chậm rãi di chuyển, lộ ra vẻ uy hiếp.
“Mở, lập tức mở cửa ra…”
Đám đàn em đều vô cùng sợ hãi, vội vàng quay người mở cửa.
Giang Ninh Phiến bước vào phía trong, chỉ nhìn thấy Mục Thanh Linh cả người trần như nhộng đang ngồi trong góc, khắp người toàn là vết bầm tím lớn nhỏ, đôi mắt của cô ta bị bịt lại, tay chân cũng bị trói lại.
Mục Thanh Linh ngồi trong góc, cả người cô ta đều đang run rẩy.
Xem ra có vẻ vô cùng thảm hại.
Giang Ninh Phiến không thể tưởng tượng ra trên người cô ta đã xảy ra những gì. Hơn nữa ở một góc khác, An Vũ Dương đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559550/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.