“An Vũ Dương anh ấy…”
Giang Ninh Phiến đang định nói thêm, thì chú tài xế lại nói xen vào: “Cậu chủ còn việc phải làm, mấy ngày nữa mới về.”
Giang Ninh Phiến lập tức hiểu ngay.
Chú tài xế không muốn khiến cho mẹ Vương lo lắng.
Cứ thế, cô vào sống trong nhà họ An, nơi đây là một căn biệt thự có tuổi đời từ rất lâu, biệt thự giống như một thư viện khoa học vạn vật khổng lồ, khắp nơi đều là sách chữ nổi, kiến trúc chỗ nào cũng đều có thể khiến người khác cảm nhận được nét văn hóa ẩn sâu bên trong.
Rất phù hợp với phong cách của An Vũ Dương.
Không có TV.
Biệt thự chỉ có các thiết bị âm nhạc kiểu mp3, mp4, radio, thậm chí còn có cả máy quay đĩa hát.
Ống loa giả cổ màu đồng, đĩa nhạc phủ lớp keo màu đen, trên kim máy hát không hề có một hạt bụi nào, có thể thấy An Vũ Dương rất hay nghe nhạc.
An Vũ Dương sống trong thế giới không có ánh sáng, lỗ tai là con đường duy nhất giúp anh ta cảm nhận được thế giới bên ngoài.
Giang Ninh Phiến lặng lẽ đi dạo trong biệt thự.
Cô quen An Vũ Dương nhiều năm như vậy, nhưng dường như đến tận bây giờ mới thật sự bước vào thế giới của anh ta.
Trong nhà được dọn dẹp rất sạch sẽ, tất cả mọi thứ đều được cất cẩn thận trong tủ và trên nóc tủ, chừa ra rất nhiều không gian rộng rãi để An Vũ Dương dễ dàng đi lại.
“Cô Ninh Phiến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559505/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.