Hạng Chí Viễn không hề để ý: “Em có muốn thấy một khía cạnh mất nhân tính hơn của tôi không?”
Cô có thể hận anh, chừa cho anh một vị trí trong lòng cô, anh vui vẻ còn không kịp.
“Hạng Chí Viễn, anh…”
Giang Ninh Phiến đang nói, đột nhiên sau lưng truyền tới một tiếng vang nặng nề.
Cô vừa quay đầu lại, chỉ thấy An Vũ Dương ngã xuống trước cửa, bùn đất bẩn thỉu dính trên ống quần sạch sẽ của anh ta, cả người chật vật, một tay lần mò cạnh cửa định đứng lên.
“Vèo…”
An Vũ Dương bị cửa kẹp, đau tới mức hít một hơi.
“Anh không sao chứ?”
Giang Ninh Phiến không để ý nhiều, vội vàng chạy tới đỡ An Vũ Dương dậy, chỉ thấy trên ngón tay anh ta bị cửa kẹp.
Một giọt máu rơi xuống.
“Tôi không sao.” Trên gương mặt luôn thanh cao của An Vũ Dương có hơi khó chịu, miễn cưỡng mỉm cười lắc đầu một cái: “Cửa này quá trơn, cô nghe điện thoại xong chưa?”
Nghe thế, lúc này Giang Ninh Phiến mới nhớ tới điện thoại.
Cô vẫn chưa ngắt.
Giang Ninh Phiết đưa điện thoại lên tai lại, ngón tay không cẩn thận bấm vào màn hình, mở loa trên điện thoại.
Tiếng gầm thét của Hạng Chí Viễn phát ra từ bên trong…
“Giang Ninh Phiến, em thật sự dám đi tìm người đàn ông khác! Em quay về cho tôi! Em lập tức quay về đây! Shit! Giang Ninh Phiến! Bây giờ em con mẹ nó lập tức quay về cho tôi! Nếu bị tôi bắt được em chắc chắn sẽ chết!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559487/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.