Cô Minh Thành thầm nghĩ vậy.
“Nếu như kẻ nào lớn gan, dám động vào một sợi tóc của người phụ nữ của tôi trong quá trình tìm kiếm, tôi sẽ khiến kẻ đó phải hối hận vì đã sống trên cõi đời này.”
Bàn tay Hạng Chí Viễn chợt dùng sức, bổ một chưởng về phía tay vịn.
Đầu lâu màu đen bị chém gãy, rơi xuống, lăn đến bên chân Cô Minh Thành.
Máu tươi đỏ thẫm chảy xuống từ kẽ hở trên miếng băng vải quấn ở tay Hạng Chí Viễn...
“Vâng thưa cậu Hạng, tôi sẽ lập tức dán tin này lên trên đường, sẽ không chậm trễ một giây nào.”
Cô Minh Thành cúi đầu nhìn đầu lâu có gương mặt dữ tợn bên chân mình, giọng xung run rẩy.
“Phá hủy bệnh viện đầu tiên.”
Giọng nói lạnh lẽo của Hạng Chí Viễn ra lệnh.
“Vâng thưa cậu Hạng.”
Cô Minh Thành tiếp tục đáp lời. Anh ta cũng không có can đảm nói lên ý kiến của mình, bây giờ Hạng Chí Viễn còn đáng sợ hơn cả ma quỷ.
“Cút hết xuống cho tôi!”
Hạng Chí Viễn lạnh lùng lên tiếng.
Tất cả mọi người đều lui hết ra khỏi sảnh lớn.
Trừ ba người bị treo giữa không trung. Mục Thanh Linh đang liều mạng nhổ miếng vải trong miệng ra ngoài, trên gương mặt ngọt ngào căng thẳng túa đầy mồ hôi.
Hạng Chí Viễn cao cao tại thượng ngồi đó, nâng tay mình lên, ánh mắt lạnh như băng.
Tay bị quấn vải thưa.
Máu tươi chảy xuống kẽ tay anh, đỏ chói mắt.
“Tiêm Tiêm, nếu như em không xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559476/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.