Khi tấm thảm đỏ được trải thừa ra một cm, sự không hài lòng hiện rõ trên khuôn mặt của Hạng Chí Viễn, vì vậy lại có thêm một nhân viên bị sa thải...
Nếu cứ tiếp tục như vậy, Giang Ninh Phiến nghi ngờ nhân viên của khách sạn Đế Quốc sẽ bị anh sa thải hết.
Kiểm tra được một nửa, Hạng Chí Viễn đưa tay lên xoa ấn đường.
"Mệt à? Về nghỉ đi."
Giang Ninh Phiến nắm lấy tay anh, kéo đi.
Đứng một bên nhìn anh chuẩn bị lễ đính hôn, cô chỉ muốn nói với anh là đừng làm nữa, vô dụng thôi, cô sẽ không ở lại...
Nhưng mãi mà cô không mở mồm ra nói được.
Lúc anh tự tay chuyển chậu cây, lúc anh và quản lý khách sạn nghiên cứu bản vẽ, cô chỉ có thể im lặng đứng nhìn.
"Ở đây còn phòng, nghỉ ngơi trước đã, tí nữa kiểm tra phần việc còn lại sau."
Hạng Chí Viễn đẩy cửa một phòng tổng thống, kéo cô vào.
"Những thứ này giao cho họ là được rồi, anh cần gì phải tự mình mệt mỏi như vậy." Giang Ninh Phiến không nhịn được nói.
Cô không muốn để anh hy vọng quá nhiều để rồi lại thất vọng.
Bỏ ra càng nhiều thì tổn thương càng nhiều.
Hạng Chí Viễn ôm lấy người cô, đi về phía trước, ép cô lui về phía trước một tấm gương cao dựa vào tường.
Lưng Giang Ninh Phiến dán lên mặt gương lạnh lẽo.
"Tiêm Tiêm, tôi muốn cho em một lễ đính hôn tốt nhất, không có một chút sai sót nào."
Hạng Chí Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559438/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.