"Tôi đi nấu thêm hai món nữa là ăn được rồi."
Hạng Chí Viễn đứng lên ngay lập tức.
Giang Ninh Phiến vội vàng kéo tay anh lại: "Không cần đâu, nếu anh còn đi nấu nữa thì sẽ đến bữa tối mất."
Có cô ở bên cạnh, anh cũng không thể nấu ăn được, anh thái thức ăn thôi mà cũng sắp bay đến “hôn” cô hai cái.
Anh cho muối mà muối cũng “sờ” mặt cô vài lần…
Cứ nấu ăn như vậy thì sẽ rất tốn thời gian.
Cô thật sự rất đói bụng, không muốn ăn bữa tối.
"Được." Hạng Chí Viễn ngồi xuống, dùng khăn giấy lau tay một cách tao nhã rồi mới bắt đầu múc canh, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào cô mang theo ý cười.
Dáng vẻ đó ngu ngốc thật sự.
Giang Ninh Phiến nhận một bát canh mà Hạng Chí Viễn múc cho, cô đang cầm lấy thìa bạc định uống thì bỗng nhiên Hạng Chí Viễn hỏi: "Em lấy số lạ gọi điện thoại cho bên ngoài ở đâu vậy?"
"Tôi mượn điện thoại của Mục Thanh Linh."
Giang Ninh Phiến nói.
Cuối cùng, anh cũng hỏi lại vấn đề này rồi, cô biết rõ là cô có muốn tránh cũng không được.
"Tôi cho em dùng điện thoại di động của tôi, về sau em đừng mượn của người khác nữa." Hạng Chí Viễn đưa điện thoại di động tới trước mặt cô rồi cúi đầu xuống ăn cơm. Bỗng nhiên, anh lại nói: "Em định gọi điện thoại cho ai?"
"Khụ!"
Giang Ninh Phiến đang uống canh thì bị Hạng Chí Viễn ném cho câu hỏi này. Cô hấp tấp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559428/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.