Muốn cái gì có cái đó.
Chỉ thiếu là không có nuôi luôn mấy con gà, vịt, bò, heo còn sống thôi.
Giang Ninh Phiến vớt tôm lên làm nguyên liệu nấu cháo.
“Em là món gì thì tôi ăn món đó.”
Hạng Chí Viễn dựa vào tường bày ra tư thế đẹp trai, khuôn mặt hơi mang nét nữ tính nở nụ cười, càng thêm lộ rõ vẻ diêm dúa lẳng lơ.
Giống như bật đèn flash vậy. . ngôn tình ngược
Chỉ cần liếc mắt nhìn trong giây lát thôi là đã có thể bị bộ dạng này của Hạng Chí Viễn hớp hồn.
“Nấu thêm canh xương nữa.” Giang Ninh Phiến nhìn thấy xương giò sau của heo khá ngon, lấy từ bên trong ra.
“Ừ.”
Hạng Chí Viễn tươi cười như một đứa trẻ.
Giang Ninh Phiến mang theo nguyên liệu nấu ăn vào phòng bếp rồi bắt đầu chuẩn bị bên quầy bếp.
Hạng Chí Viễn chẳng biết lấy ở đâu ra cái gương nhỏ rồi đứng dựa vào cửa tự đánh giá mình, ung dung nói: “Tiêm Tiêm, em chê tôi không có mùi vị đàn ông à?”
Sao lại bắt đầu xoắn xuýt chuyện này nữa rồi.
Khí thế bá đạo, mạnh mẽ, cao không thể với tới, ngông cuồng tự đại trên người anh, nhưng khi anh đối mặt với cô, anh lại bằng lòng buông bỏ dáng vẻ kiêu ngạo của mình để làm người hầu của cô.
Người đàn ông như thế thì làm gì có chuyện không có hương vị đàn ông được.
“Anh đừng để ý chuyện đó nữa, cứ coi như tôi chưa nói gì đi.” Giang Ninh Phiến vừa lột tôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559421/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.