“Vậy thì sao?” Giang Ninh Phiến ngước mắt lên, không dám tin nhìn mặt Hạng Chí Viễn: “Tôi biết anh xem AN là kẻ thù, nhưng hai người đó có bao nhiêu tuổi đâu? Bọn họ tham gia giết cả nhà anh à?”
Tại sao phải tàn nhẫn như vậy chứ…
Bọn họ là những con người sống sờ sờ, không phải heo hay chó, không phải là một cục rác vứt bên đường…
“Người của AN đều đáng chết.”
Hạng Chí Viễn chăm chú nhìn cô, trong nháy mắt giọng điệu trở nên cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt hiện lên sự căm hận.
Chỉ cần là người của AN, anh bắt được người nào sẽ giết chết người đó.
Tuyệt đối không nương tay!
“Đúng vậy, bọn họ đều đáng chết!”
Giang Ninh Phiến lạnh lùng lặp lại lời của anh, hốc mắt ửng đỏ, khuôn mặt lớn chừng một bàn tay lộ ra vẻ ghét bỏ: “Chỉ có những người như anh mới nên sống, mới đáng sống.”
Chỉ có kẻ xem luật pháp như một quyển sách như anh mới xứng đáng để sống, xứng đáng để chà đạp lên cuộc đời của người khác.
“Tiêm Tiêm.” Hạng Chí Viễn nhíu mày, vươn tay nâng mặt của cô lên: “Làm người phụ nữ của tôi, không được buồn vì những người không quan trọng.”
Kẻ thù của anh có ở khắp mọi nơi, mới chỉ giết hai người đã khiến cô âu sầu đến thế, vậy thì cô sẽ bận bịu lắm.
“Cảm ơn cậu Hạng, tôi sẽ tiếp thu.”
Những người không quan trọng đó.
Là bạn của cô.
Giang Ninh Phiến cười tự giễu, hung hăng hất tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559380/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.