Giang Ninh Phiến đứng bên cửa sổ nhìn xuống ra ngoài, chỉ thấy từng chiếc xe màu đen lái vào nhà họ Hạng dọc theo hồ nhân tạo hình chữ U.
Vào lúc này không gian đậu đầy xe hơi, phong cách hết sức xa hoa.
Một đám đàn em từ trong biệt thự lao ra, lấy cô Minh Thành cầm đầu, cửa sau của xe bị bọn họ mở ra.
Mỗi hai người một cái rương gỗ, dọn về một phương hướng khác.
Cô Minh Thành mở một cái rương gỗ.
Tầm mắt của Giang Ninh Phiến rất tốt, rõ ràng thấy cô Minh Thành cầm một cái súng bắn tỉa chơi trong tay, mặt đầy vẻ đắc ý.
Hóa ra trong rương gỗ đều toàn là súng ống đạn dược.
Hình ảnh trước mắt nhắc nhở cô, nơi này là hang ổ của Địa Ngục Thiên, không phải ngôi nhà đầy sách kẹp thẻ sách bằng gỗ đào, thứ tối tăm gì cũng tồn tại.
"..."
Giang Ninh Phiến kéo rèm cửa sổ lên, từ chối xem, hai tay chống trên đất trống, đôi chân dài mảnh khảnh nhanh chóng bật lên, hơi dựa vào tường.
Trồng cây chuối.
Trước kia lúc cô hoang mang, thường thường sẽ làm như vậy.
Mà cô đang bị vùi lấp trong nỗi hoang mang chưa từng thấy.
"..."
Có tiếng bước chân truyền tới.
Một đôi giày da màu đen sáng bóng từ từ tiến vào tầm mắt của cô.
"Em còn biết làm cái này sao?"
Một giọng nói từ tính vang lên.
Giang Ninh Phiến dựng trồng cây chuối dựng ngược trên đất dõi mắt nhìn, là con người hắc ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559348/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.