Cô giảm âm lượng xuống.
Mặc dù như vậy, tiếng súng phát ra từ máy tính vẫn rất chói tai.
Giang Ninh Phiến đeo tai nghe vào, luôn chú ý theo dõi tình hình trong màn hình giám sát…
Cánh cửa được đàn em của Hạng Chí Viễn dùng súng mở ra.
“Còn không mau vào lục soát?” Hạng Chí Viễn hờ hững liếc nhìn cửa, không đi vào, anh xoay chiếc nhẫn trên tay, bàn tay mảnh khảnh vươn đến gần camera.
Giang Ninh Phiến thấy rõ trên mu bàn tay anh có thêm một lỗ kim, hẳn là do trước đó phải truyền nước biển.
Có phải vì hai mươi viên thuốc ngủ kia không?
“Vâng, cậu Hạng!”
Mấy tên đàn em cất súng, nhấc chân bước vào căn hộ nhỏ của cô.
“Các người là ai?”
Bỗng nhiên một giọng nói ôn hòa vô hại vang lên.
Giang Ninh Phiến ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào người vừa xuất hiện trên màn hình giám sát - An Vũ Dương.
Khi giọng nói của An Vũ Dương vang lên, mấy tên đàn em đang bước vào cửa chợt quay đầu lại nhìn, Hạng Chí Viễn xoay nhẫn chuyển tầm mắt, khinh thường nhìn sang bên cạnh…
Dáng người cao gầy của An Vũ Dương bước vào cửa, tiến vào trong màn ảnh của cô.
Anh ta mặc một chiếc áo len trắng cổ chữ V, đeo thêm một cái cà vạt màu sáng, màu sắc nhàn nhạt vô cùng ôn hòa, tạo thành sự tương phản rõ rệt so với áo sơ mi đen như mực của Hạng Chí Viễn.
“Con mẹ nó anh là ai vậy?”
Cô Minh Thành trợn mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559295/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.