Tổng cộng hai mươi viên.
Cô đổ hơn nửa lọ thuốc, giống như đổ cả thù hận và sự ghét bỏ của cô với Hạng Chí Viễn vào chung.
“Nhìn kiểu này là chuẩn bị cho tôi sao?” Hạng Chí Viễn chăm chú nhìn động tác của cô, cười nhạt, ngồi dậy từ trên giường, dáng ngồi tà tứ mà tao nhã, màu sắc hình xăm bên dưới xương quai xanh rất đậm.
Cô sẽ không để cho bản thân uống hai mươi viên thuốc ngủ.
“Không phải anh nói tôi cho anh uống gì thì anh sẽ uống cái đó sao.” Giang Ninh Phiến cầm ly sữa bò lên lắc nhẹ, để cho thuốc ngủ tan đều vào trong sữa bò đã lạnh ngắt.
“Chỉ cần em đừng nhắc đến chuyện rời đi gì đó nữa, những chuyện khác tôi đều nghe theo em.”
Dù có uống thuốc độc anh cũng chịu.
“Vậy anh uống đi.” Giang Ninh Phiến đưa ly sữa bò cho anh, tầm mắt dừng lại ở chữ “Tiêm” xăm trên xương quai xanh của anh, ánh mắt không khỏi tối tăm.
“Nếu em muốn đánh tôi giống như lần trước, không cần uống thuốc, cứ việc đánh.” Hạng Chí Viễn không nhận ly sữa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô thật sâu.
Vừa rồi anh đã dùng sức mạnh, cô sẽ tức giận cũng là điều khó tránh khỏi.
Anh bằng lòng để cho cô đánh, đánh thật tàn nhẫn cũng được.
“Anh sai rồi, tôi không muốn đánh anh.” Giang Ninh Phiến cầm ly sữa bò, trên gương mặt trứng ngỗng xinh đẹp chỉ còn lại vẻ lạnh băng: “Tôi chỉ muốn làm một thử nghiệm, dùng hẳn hai mươi viên thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559276/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.