"Chị Phiến."
Đám người vô cùng nhún nhường dễ bảo cúi đầu.
"Ai vậy?" Giang Ninh Phiến nghi ngờ hỏi.
"Là cậu Hạng bảo tôi cố ý mời chuyên gia xăm hình từ Thái Lan đến, tay nghề số một." Cô Minh Thành giơ ngón tay cái lên, không keo kiệt khen ngợi mình.
Lúc này Giang Ninh Phiến mới phát hiện trên người bọn họ mặc trang phục truyền thống của Thái Lan: "Xăm hình? Ai muốn xăm hình?"
"Chị và cậu Hạng đó."
Cô Minh Thành lộ ra nụ cười rực rỡ, phô trương nói: "Dùng hình xăm để kỷ niệm tình yêu dài mười mấy năm của hai người."
"..."
Giang Ninh Phiến không uống gì lại bị sặc.
Lúc nào thì cô và Hạng Chí Viễn yêu nhau mười mấy năm thế? Huống chi cô nói muốn xăm hình khi nào?
Từ trước đến nay cô không thích mấy thứ linh tinh kia.
"Chị Phiến, đến xem, thích hình vẽ gì?" Cô Minh Thành lấy ra một tập sách cứng nâng đến trước mặt cô, lật ra đều là hình vẽ để xăm: "Bên này là seri hình trẻ trung, bên này là seri xu hướng, bên này là..."
Giang Ninh Phiến đau đầu.
"Cô Minh Thành, cậu càng ngày càng nói nhiều."
Giọng nói tức giận truyền đến.
Cô Minh Thành lập tức lui sang một bên.
Giang Ninh Phiến nhìn về phía cửa, Hạng Chí Viễn đứng lên khỏi xe lăn, đi từng bước đến chỗ cô, khóe môi hơi cong, biểu hiện hôm nay tâm trạng của anh rất không tệ.
Xem ra hẳn là anh có thể xuất viện.
Lúc đầu cô có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559237/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.