Từ mười hai tuổi đến mười sáu tuổi, vì sống sót ở chợ đen Thái Lan mà anh phải liều mạng, những mặt bẩn thỉu đến đâu cũng từng gặp, những chuyện xấu cỡ nào cũng từng làm...
Buổi tối, một mình anh ngồi trong một xó xỉnh bẩn thỉu, dựa lưng vào tường, đối diện với ngọn đèn u ám nhất.
Xung quanh còn vang lên tiếng trả giá giao dịch dơ bẩn của nam nữ, tiếng kêu đau đớn của kẻ hút chích...
Đột nhiên anh nghĩ đến cô.
Cũng chính từ giây phút đó, anh nói với mình rằng, chỉ cần sống sót, anh nhất định sẽ tìm lại nơi sạch sẽ nhất trong lòng anh, chính là cô, Tiêm Tiêm của anh.
"Tôi có thể nói một câu thật lòng không?"
Giang Ninh Phiến đứng lên từ trên đùi anh.
"Nói."
"Đây là lý do yêu một người vô lý nhất mà tôi từng nghe." Cô từng nghe qua tình yêu vừa gặp đã yêu, lâu ngày sinh tình, nhưng xưa nay chưa từng có tình yêu gọi là bỗng nhiên yêu.
Ba ngày khi còn nhỏ kia, anh chưa từng mở miệng nói một câu, mỗi ngày đều đề phòng nhìn cô, dường như mỗi phút giây đều đề phòng cô sẽ hại anh...
Nhưng sau đó, khi anh kiếm sống trong chợ đen bẩn thỉu lại bỗng nhiên yêu cô? Thậm chí cô còn không ở bên cạnh anh.
Lý do yêu này không khỏi quá buồn cười.
Người bình thường sẽ đột nhiên yêu như vậy sao?
"Vô lý?" Nhỉ.
Hạng Chí Viễn nghe giọng của cô, vẻ mặt mờ mịt, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô chằm chằm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559226/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.