"Cậu Hạng, tôi đi xuống trước." Thấy Hạng Chí Viễn rửa sạch mặt, Cô Minh Thành thức thời cáo lui.
"Xã đoàn Bắc Dã phải không?"
Hạng Chí Viễn vừa nói vừa xả ống tay áo xuống, giọng điệu bình thường như đang nói chuyện phiếm.
"Đúng." Cô Minh Thành nói.
"Đừng lại để bên tai tôi nghe được bốn chữ này, nếu không cậu cũng không cần cút trở về gặp tôi đâu." Hạng Chí Viễn chậm rãi nói, trong giọng điệu cực kỳ tùy ý.
Cô Minh Thành ngầm hiểu: "Vâng cậu Hạng, tôi biết nên làm như thế nào."
Nói xong, Cô Minh Thành lui ra.
Dăm ba câu vô cùng đơn giản, chính là một trận trả thù chém giết đẫm máu.
Quả nhiên thủ lĩnh Địa Ngục Thiên máu lạnh, khát máu, vô tình không ai bì nổi, mà cô vừa mới suýt chút bị cảm động, thật sự là hoang đường.
Đột nhiên bên giường lún xuống.
Cả người cô bị vớt vào một lồng ngực ấm áp, chóp mũi quanh quẩn hơi thở mạnh mẽ thuộc về Hạng Chí Viễn, vây quanh khiến cô thở không nổi.
"Tiêm Tiêm..."
Hạng Chí Viễn tới gần cô, vừa xoay cằm cô qua, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai ngậm lấy môi cô, vừa tìm kiếm bên dưới người cô...
Ngựa giống.
Giang Ninh Phiến quằn quại hai lần né tránh môi anh, sau đó vội vàng vươn tay lấy dao gọt trái cây đã chuẩn bị dưới gối ra, nhanh chóng ngồi dậy từ trên giường, ngồi lên trên người anh, lưỡi đao ép vào cổ anh, ánh mắt lạnh như băng trừng mắt nhìn anh.
"Tiêm Tiêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559190/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.