Thực sự là An Vũ Dương, thế mà anh ta trà trộn vào nơi tụ tập của đủ loại tổ chức này ư? Anh ta không sợ chuyện gì không may xảy đến vì anh ta mù sao? 
Thực sự đủ rồi. 
Cô đưa mắt nhìn xung quanh, nhưng cô không thể nhận ra khuôn mặt quen thuộc nào. 
Giang Ninh Phiến xuyên qua hai bên đám đông để tìm kiếm mùi thuốc, mùi hương đó cứ thoang thoảng trên chóp mũi cô. 
Rốt cuộc ở đâu? 
Giang Ninh Phiến bị người phục vụ đụng phải đến nỗi làm đổ đồ uống lên người cô, cô vẫn không đoái hoài gì đến điều đó mà tiếp tục lo lắng tìm kiếm xung quanh... 
Trong nhà thờ có rất nhiều người, nhiều đến nỗi không ai có thể nhìn thấy cô. 
Giang Ninh Phiến chợt tìm được mùi thuốc nhàn nhạt tỏa ra từ cửa nhà thờ, cô nhanh chóng đi về phía trước dọc theo hành lang. 
Đẩy cửa ra. 
Giang Ninh Phiến đẩy cửa kiểm tra từng căn phòng một, có một số căn phòng khi mở ra thì thấy được cảnh tượng vô cùng sống động. 
Cô tìm đến tuyệt vọng. 
Rốt cuộc An Vũ Dương đã đi đâu? Chẳng lẽ đã rời đi rồi? 
Đột nhiên, một mùi thảo dược nồng đậm hơn truyền đến từ phía sau. 
Nhịp tim của Giang Ninh Phiến gần như ngừng đập, cứng đờ xoay người. 
Một người dáng người cao gầy đứng nghiêm sau lưng cô, com lê màu bạc kết hợp với sơ mi trắng lại đặc biệt phù hợp với khí chất của anh ta. Một tay đút vào trong túi quần, cúc cổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559066/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.